“Meo!”
Tiếng kêu của mèo con vang vọng khắp biệt thự. Cố Thừa Trạch nhìn chú mèo Ragdoll nằm trong lòng Lạc Hàm Hàm, đôi mắt ngây thơ đáng yêu mở to ra, làm hành động dễ thương muốn được vuốt ve âu yếm. Trên trán hiện lên hai từ “khá lắm”.
« Lạc Hàm Hàm! »
Cố Thừa Trạch tức giận nhảy lên đầu cô, cái đuôi cứng đờ lo lắng cuộn tròn lại, tức giận xù lông lên.
“Con khốn này là ai hả?”
Chỉ đi ra ngoài mua bịch cá khô, cô ở bên ngoài có mèo khác.
Coi anh chết rồi à??
Thân hình béo ú của Cố Mướp Béo nhảy lên đầu Lạc Hàm Hàm, giống như một ngọn núi, suýt chút nữa khiến cô đi chầu trời.
Lạc Hàm Hàm lảo đảo, bất đắc dĩ thở dài, sợ Cố Thừa Trạch ngã nên cô dùng tay đỡ anh lại, tay còn lại vuốt ve Kẹo Sữa. Kiên nhẫn an ủi trái tim nhỏ bé vừa tổn thương đang cần cảm giác an toàn của Kẹo Sữa.
“Con khốn nào hả. Đây là em gái của con.” Lạc Hàm Hàm đỡ lấy Cố Thừa Trạch và đặt anh xuống đất. Sau đó ôm Kẹo Sữa vào lòng từ từ ngồi xuống. Trên khuôn mặt xinh đẹp lộng lẫy để lộ nụ cười dịu dàng: “Kẹo Sữa, đây là anh trai của con.”
“Hai đứa nhớ sống hòa hợp với nhau nhé.”
Cố Thừa Trạch: «? »
Cố Thừa Trạch từ từ hiện lên dấu chấm hỏi.
“Cô đi trộm mèo của Dư Viện.” Cố Thừa Trạch ‘một lời khó có thể nói hết’ nhìn Lạc Hàm Hàm: “Lạc Hàm Hàm, không ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bien-nam-chinh-thanh-meo-toi-chien-thang-nhan-sinh/3379503/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.