Trên đường trở về, Nguyên Lý năm lần bảy lượt quay đầu lại nhìn về phía Sở Hạ Triều, nhìn chằm chằm thắt lưng màu đen bên hông đai lưng.
Sở Hạ Triều bị nhìn thấy liền khó chịu, cười lạnh bắt gặp được ánh mắt Nguyên Lý, "Tẩu tẩu đang nhìn nơi nào?"
Nguyên Lý nói thật: "Nhìn thắt lưng của ngươi."
Một đồng tiền nhặt lên đều sẽ được trân trọng, Sở Hạ Triều so với hắn trong tưởng tượng lại nghèo đến vậy.
Nam nhân vai rộng hẹp eo, dáng người tiêu chuẩn tam giác. Cơ bắp được thắt chặt bởi thắt lưng chắc nịch, căng tràn sức mạnh bùng nổ dữ dội. Nhìn thắt lưng của hắn, lại nhìn sang eo hắn không có gì khác biệt.
Nói xong câu đó, Nguyên Lý liền cảm giác được ánh mắt Sở Hạ Triều càng trở nên thêm lạnh lùng, hắn mới chợt nhận ra câu nói này dường như có chút gây hiểu lầm.
Giống như bị coi là đang khiêu khích.
Nguyên Lý sờ mũi một cái, cứu vãn nói: "Hoa văn trên đai lưng tướng quân đang đeo thật đẹp."
Sở Hạ Triều giật nhẹ môi, "Đây là do người của tẩu tẩu chuẩn bị.
Nói xong ánh mắt liền nhìn về phía eo Nguyên Lý, Tẩu tẩu lúc này chưa phải Lập Quân vẫn là một thanh niên chân tay mảnh khảnh, nói không phải yếu nhưng nếu là ở trong quân doanh thì thất sự không đáng chú ý. Sở Hạ Kiều nhìn dáng người của Nguyên Lý thì cố ý xoay vòng eo thon thả đùa cợt. : "So với tẩu tẩu kém xa."
"Nơi nào nơi nào ", Nguyên Lý khách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-tuong-quan-bat-di/3584835/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.