An Tức xuất hiện làm Bắc Tố lập tức tỉnh táo lại, An Nhiên chịu trói chỉ là một cái bẫy. “Người nhà họ An quả nhiên không có ai tốt.” An Tức ném thuốc cho Hứa Yến xong cũng không thèm để ý tới hai người ở trong góc, giờ phút này lực chú ý của hắn đều đặt trên người Bắc Tố. An Tức giống như nhìn chằm chằm con mồi mà nhìn chằm chằm Bắc Tố, từ từ đi xuống phế tích: “Tôi cũng đã bị người nhà họ An xóa tên.” Bắc Tố cười nhạo: “Người nhà họ An đương nhiên sẽ không để một kẻ điên trong gia tộc, giết chết toàn bộ người nhà họ Lãnh, ngay cả người mình yêu cũng giết, còn có chuyện gì mà không làm được?” Đối phương nói tới dây thần kinh yếu ớt nhất của An Tức, trong nháy mắt hắn liền thay đổi sắc mặt: “Năm đó nếu không phải do các người ám toán tôi, tôi không có khả năng đột nhiên tiến vào kỳ theo đuổi phối ngẫu, càng sẽ không mất khống chế!” “Nếu năm đó cậu ngoan ngoãn kết hôn với Lãnh Phong, nam nhân kia cũng sẽ không chết, là chính cậu hại chết hắn!” “Tôi muốn kết hôn với ai là tự do của tôi, người nhà họ Lãnh các người dựa vào cái gì can thiệp vào?!” “Sủng vật phải có dáng vẻ của sủng vật, sủng vật muốn thoát khỏi sự khống chế của chủ nhân đương nhiên phải bị trừng phạt.” Không nghĩ tới cách 23 năm, đối phương lại không hề ăn năn với hành vi phạm tội của mình. Lửa giận phá tan lý trí, thân hình An Tức chợt lóe nháy mắt xuất hiện trước mặt Bắc Tố, nắm tay đập thẳng vào mặt Bắc Tố. “Hôm nay tôi muốn nhìn, là ai trừng phạt ai!” Bắc Tô giơ tay đón đỡ, trên cánh tay truyền tới cảm giác tê dại, hắn dùng sức vung ra, lùi ra sau hai bước. An Tức không cho hắn cơ hội thở dốc, phóng sức mạnh ra ngoài, tia sáng màu bạc xuất hiện quanh thân, đánh mấy chiêu, cho dù Bắc Tố né tránh kịp thời, trên quần áo nơi nơi đã bị tia chớp cắt qua cùng đốt cháy.
Phòng bị sụp xuống hơn một nửa địa phương còn dư lại là rất ít, An Tức và Bắc Tố đánh đỏ cả mắt, đều muốn một chiêu là nhìn thấy kết quả của đối phương. Hứa Yến cất thuốc thật tốt, nhìn lên phía trên, bế An Nhiên lên, nhảy vài bước lên mặt đất. Bên ngoài là sơn cốc, có một cái chiến cơ đang đỗ. Vừa rồi trần nhà bị sụp là do chiến cơ này làm nổ. Hắn tìm khối đá tương đối sạch sẽ, ôm An Nhiên ngồi xuống. An Nhiên vẫn thống khổ nhíu chặt mày như cũ, chỉ là thân thể cũng không xuất hiện trạng thái mất khống chế nữa. Chưa tới hai phút, trên không sơn cốc lại xuất hiện một chiến cơ nữa, Hứa Yến theo bản năng bảo vệ An Nhiên trong ngực, chờ sau khi thấy người mới nhẹ nhàng thở ra. “Cha quá chậm!” Một lát sau, Hứa Yến nói với Lãnh Phong đang đi tới: “Không phải đã nói là tới cùng thời gian với con sao?” Lãnh Phong quét mắt nhìn lỗ thủng kia, bước chân không ngừng ngồi xổm trước mặt bọn họ, xem xét tình huống của An Nhiên. “Hắn không đưa thuốc cho con sao?” Hứa Yến thực nhanh hiểu được hắn trong lời nói của Lãnh Phong là ai, thuận tay từ trong túi lấy thuốc ra đưa cho hắn: “An Tức là cha gọi tới sao?” “Ừ.” Lãnh Phong nhận lấy nhìn nhìn, nói với An Nhiên: “Sẽ hơi đau một chút, khoảng mười phút là sẽ giảm bớt.” An Nhiên vươn tay, bên miệng mang theo một nụ cười nhạt: “Không sao.” Ngược lại Hứa Yến lại rất lo lắng: “Có chút đau là đau bao nhiêu? Thuốc này có tác dụng thật sao? Hắn có thể đưa thuốc giả cho chúng ta hay không? Lão cha, cha nhìn cho rõ ràng.”
“Hắn sẽ không đưa thuốc giả, còn đau như thế nào…..” Lãnh Phong đem kim tiêm đẩy mạnh vào cánh tay An Nhiên, liếc mắt nhìn Trứng Non trong lòng ngực Hứa Yến một cái: “Không khác với sinh trứng là mấy.” Vừa mới dứt lời, Trứng Non từ cổ áo Hứa Yến thò đầu ra. Hứa Yến dở khóc dở cười: “Không phải kêu con, trốn trở về cho cha.” Trứng Non nhảy tới đầu vai An Nhiên, cọ cọ gương mặt hắn. Lãnh Phong thu lại ống chích, trên mặt có vài phần ý cười khó có được, vẫy vẫy tay với trứng non: “Đến chỗ của ông nào.” Trứng Non xoay chuyển vỏ trứng, thật giống như quay đầu nhìn hắn, im lặng một lát, nhảy tới trong tay Lãnh Phong. Nghe được xưng hô ông này, Hứa Yến thiếu chút nữa bị nghẹn. Dáng vẻ lão cha nhà mình mới chỉ hơn 30, thế nhưng đã làm ông, nhưng mà nghĩ lại, hắn cũng mới hai mươi tuổi, cũng đã làm cha rồi sao? Thân thể dưới tay hơi cứng đờ, Hứa Yến lập tức thu lại lực chú ý: “An Nhiên, cảm giác thế nào?” An Nhiên lắc đầu: “Không có việc gì, có thể chịu được.” Hứa Yến hôn lên trán hắn: “Đau đau bay đi.” An Nhiên chú ý tới tầm mắt Lãnh Phong, lần đầu tiên cảm nhận được cảm giác hận không thể tìm một cái khe để chui vào. Tầng ngầm truyền tới thanh âm đập, thỉnh thoảng còn có ánh điện hiện lên, thoạt nhìn tình hình chiến trường rất là kịch liệt.
Hứa Yến nâng nâng cằm: “Cha kêu An Tức tới là muốn cho bọn họ chó cắn chó sao?” Đừng nói lời thô bạo như vậy được không, Bắc Tố và An Tức đều là người điên, vì đại nghĩa gia tộc trong lòng hắn mà không từ thủ đoạn, thậm chí hắn hoàn toàn không coi những giống loài bên ngoài nhà họ Lãnh là bình đẳng. Lãnh Phong đứng dậy, xoa Trứng Non trong tay, vẻ mặt nghiêm túc: “Không làm như vậy, tất cả mọi chuyện vĩnh viễn sẽ không kết thúc.” Một trận đau đớn đã qua đi, An Nhiên nghĩ tới lới nói của An Tức, hỏi Lãnh Phong: “Vì sao An Tức lại nói hắn cũng trúng qua loại virus như vậy?” Ánh mắt Hứa Yến khẽ thay đổi, tuy rằng hắn không biết năm đó đã xảy ra chuyện gì, nhưng những lời này của An Tức lại khiến người ta nhịn không được liên tưởng tới rất nhiều chuyện, hắn đột nhiên lấy lại tinh thần, cũng hỏi một câu: “Bắc Tố nói muốn An Tức kết hôn với cha là có ý gì?” Lãnh Phong đứng ngoài vài bước, nhìn cái động bị phá dưới kia: “An Tức từng là vị hôn thê của cha.” Không chỉ có Hứa Yến, ngay cả An Nhiên cũng lắp bắp kinh hãi, trước đây hắn chưa từng nghe cha nhà mình kể tới chuyện này. Mỗi vài thập niên hoặc là trăm năm sau người nhà họ An sẽ ra đời một vị quân chủ thuần huyết, nếu quân chủ đời trước còn sống, thì sẽ do quân chủ đời trước nuôi nấng, nếu không còn thì sẽ do cha mẹ thân sinh nuôi nấng tới năm 16 tuổi, sau đó tới thần điện sinh sống một mình. Khi An Tức sinh ra, quân chủ đời trước đã rất già, nói là nuôi nấng hắn, kỳ thật là giống như nuôi thả. Trời sinh là người đứng trên vạn người, đã là quân chủ điện hạ lại là vương tử của dị nhân quốc, tư chất của An Tức cũng là cao nhất trong tất cả các vị quân chủ trong lịch sử, sống trong nhung lụa lại lớn lên từ hoàn cảnh tự do, tính cách và tư tưởng của hắn không giống như những vị quân chủ khác. Tới năm hắn 18 tuổi, theo lệ thường, hắn phải chọn bạn lữ tương lai ở nhà họ Lãnh, vì chuẩn bị cho kì phối ngẫu sắp tới. Kì phối ngẫu của quân chủ không chỉ đại diện cho động dục, vẫn là tượng trưng cho thành niên, an toàn vượt qua kì phối ngẫu đầu tiên, sức mạnh của quân chủ sẽ tăng mạnh, ngược lại, bảng năng trong máu bị ức chế, sẽ khiến cho sức mạnh không được dẫn đường chính xác, cuỗi cùng sẽ bị bùng nổ. Ngay lúc đó người nhà họ An và người nhà họ Lãnh đều coi trọng con vợ cả của người làm chủ nhà họ Lãnh, Lãnh Phong, tuổi hai người cũng tương đương nhau, tư chất cũng tương đương, hơn nữa đều rất đẹp trai, làm bạn lữ lại rất thích hợp. Đang lúc hai nhà chuẩn bị hôn sự cho bọn họ, An Tức lại đột nhiên tuyên bố mình có người yêu—- không phải Lãnh Phong, mà là một linh mục trẻ tuổi trong giáo đường. “Không nghĩ tới năm đó cha từng bị An Tức bỏ rơi qua.” Hứa Yến vui sướng khi người gặp họa mà cắm một câu. “Lúc ấy chúng ta chỉ có hôn ước nói miệng của hai nhà, cũng không phải là quan hệ đính hôn chính thức.” Lãnh Phong giải thích: “Trên thực tế, chúng ta chướng mắt nhau, sau khi hắn nói mình có người yêu, ngược lại cha cảm thấy nhẹ nhõm.” Nhưng hai nhà An Lãnh lại không nghĩ như vậy. Trăm ngàn năm nay, bạn lữ của quân chủ chỉ có thể là người nhà họ Lãnh, đây là lời tổ tông truyền xuống, là quy tắc đã định, cho dù kẻ nào cũng không được đánh vỡ. Người nhà họ An dựa vào dị năng của người nhà họ Lãnh để duy trì sự ổn định trong huyết mạch, người nhà họ Lãnh dựa vào mối quan hệ thông gia với người nhà họ An, để trở thành hoàng thân quốc thích có địa vị cao quý nhất ở dị nhân quốc.
Nhưng hiện tại, An Tức lại tìm người thường làm bạn lữ, vậy thì tuyệt đối không được! Bên người nhà họ An lo lắng hắn không có cách an toàn vượt qua kì phối ngẫu, mà bên người nhà họ Lãnh lại lo lắng địa vị của gia tộc bị uy hiếp từ đây. “Tình yêu của An Tức không được bất kỳ ai coi trọng, nhưng hắn lại hoàn toàn không thèm để ý.” Năm đó quan hệ của Lãnh Phong và An Tức cũng không phải là quá tệ, thậm chí bởi vì An Tức bị hạn chế tự do, Lãnh Phong còn coi như làm tấm mộc cho hắn rất nhiều lần, vì để An Tức thuận lời hẹn hò cùng nam nhân của hắn. “Một năm sau, hắn đột nhiên nói với cha, hắn nghiên cứu một loại thuốc, chỉ cần uống thuốc này trong một khoảng thời gian có thể làm quân chủ không tiến vào kì phối ngẫu.” Không có kì phối ngẫu, thân thể hắn vẫn sẽ dừng lại ở trạng thái không thành niên, cũng không có cách nào sinh ra đời sau. “Vì vị linh mục trẻ tuổi kia, hắn đã chuẩn bị vứt bỏ tất cả.” Nghe tới đó, Hứa Yến cúi đầu nhìn về phía An Nhiên, An Nhiên cũng đồng thời nhìn qua, khi ánh mắt hai người chạm nhau, bọn họ đều hiểu được ý tứ trong mắt đối phương. Vì anh/ em, anh/em đồng ý vứt bỏ tất cả. “Cuối cùng người nhà họ An cũng bị hắn thuyết phục, đồng ý hôn sự của hắn và vị linh mục kia, hai người quyết định tới sinh nhật 19 tuổi của An Tức thì đính hôn.” “Sau đó lại xảy ra chuyện gì?” Hứa Yến nhịn không được hỏi. Nếu không có chuyện gì xảy ra, An Tức sẽ không thay đổi thành như bây giờ. Trong ánh mắt Lãnh Phong mang theo vài phần hoài niệm và thống khổ: “Trước ba ngày bọn họ đính hôn, trưởng bối trong tộc lấy cớ muốn chúc mừng cho hắn mà mới hắn tới trong nhà tộc trưởng, những alpha tới tuổi thành hôn trong tộc đều tham gia. Bọn họ hạ thuốc vào trong đồ ăn, An Tức bị ép tiến vào kì phối ngẫu, hắn bị ép chọn ra một con cháu của nhà họ Lãnh tại hiện trường làm bạn lữ.” “Thao!” Hứa Yến thật sự nhịn không được, nói một câu thô tục: “Qúa bỉ ổi!” Là loại thuốc mà Bắc Tố nói, lần đầu tiên tiến vào kì phối ngẫu phải kết hợp với người nhà họ Lãnh mới hóa giải được dược tính của thuốc. “Hoặc là kết hợp với người không thích, hoặc là mất khống chế bùng nổ, An Tức lựa chọn cái sau.” Sắc mặt An Nhiên rất kém: “Sau đó hắn giết chết mọi người sao?” Lãnh Phong lắc đầu. Lần tụ hội đó, An Tức thật sự đã bùng nổ, nhưng hắn còn có ý thức, hơn nữa những người nhà họ Lãnh ở đây, lúc hạ thuốc đã chuẩn bị tốt là An Tức sẽ bùng nổ. An Tức làm mấy người bị thương sau đó đã bị thuốc khống chế. “Ngày đó cha vừa lúc từ nơi khác trở về, ông con thúc giục cha đi tham gia, không nghĩ tới vừa mới đi vào liền nhìn thấy hình ảnh An Tức thiếu chút nữa bị xâm phạm.” Bọn họ cởi quần áo của hắn ra, xui khiến vãn bối ở trước mặt mọi người xâm phạm hắn, nếu Lãnh Phong đi trễ vài phút, tất cả đều không thể cứu vãn nữa. Nói tới đây, trước mặt Lãnh Phong hiện lên hình ảnh An Tức rơi lệ đầy mặt, hắn khóc lóc giãy giụa, nhưng không ai đồng ý buông tha hắn. “Cha mang hắn về trong cung, cho rằng mọi chuyện chưa tạo thành, chuyện này từ từ sẽ qua đi, nhưng không nghĩ rằng mọi chuyện lại càng nghiêm trọng hơn so với cha nghĩ.”
Ngay từ đầu mọi người đều cho rằng, An Tức chỉ bị hạ thuốc kích dục bình thường, sau khi uống thuốc trị liệu xong An Tức cũng đã bình tĩnh lại, nhưng tinh thần hắn đã chịu qua đả kích rất lớn, dưới tình huống tinh thần yếu ớt, thuốc lại tăng lên gấp đôi, hơn nữa bởi vì kéo dài thời gian trị liệu tốt nhất, chờ tới khi phát hiện đã không còn kịp rồi. “Lúc cha chạy vào cung, An Tức đã hóa ra nguyên hình, giết chết rất nhiều cung hầu, vị linh mục mà hắn yêu nhất cũng không thể may mắn thoát khỏi. Bọn cha tốn rất nhiều công sức mới giúp hắn khôi phục lại ý thức, sau khi khôi phục lại ý thức, hắn liền điên rồi.” Mấy vị tộc trưởng mời hắn kia, trong một đêm đều chết thảm trong nhà, tử trạng rất thê thảm, ngay lúc đó quốc vương sợ sẽ gây ra rối loạn, đè việc này xuống dưới, nhưng quan hệ của hai tộc An Lãnh đã tới âm độ. Lãnh Phong vốn tưởng rằng chuyện này dừng lại ở đây, nhưng không nghĩ tới mấy người đi đầu trong tộc kia cũng không muốn bỏ qua, cùng mọi người trong tộc bí mật hợp mưu trả thù nhà họ An. “Bọn họ bày mai phục ở bốn phía trong cung, mượn việc của An Tức ra tay với nhà họ An, muốn thay thế. Lại không nghĩ rằng kế hoạch này lại bị An Tức biết.” Dược tính trên người An Tức vẫn chưa giải được, bởi vì giết chóc lại bạo tẩu và hoàn toàn mất khống chế một lần nữa, cuối cùng tàn sát toàn tộc nhà họ Lãnh. Bắc Tố, chính là Lãnh Tố, là người tham gia đầu tiên hai kế hoạch năm đó, lại may mắn tránh thoát được hai lần tàn sát, chạy trốn tới đế quốc. “Sau khi An Tức đuổi theo hắn tới đế quốc, cha cũng đuổi theo bọn họ tới nơi này.” Khi nói chuyện, chỗ rách đột nhiên truyền tới âm thành nổ tung, bụi bặm bay đầy trời, An Tức và Lãnh Tố nhảy ra. An Tức đã nửa hóa thú, nặng lượng tia chớp không ngừng tăng lên, dần dần biến tím, thanh âm tức giận của hắn cũng đang run rẩy, mang theo thê lương vô tận: “Nếu không phải các người, đời này tôi sẽ không bao giờ có kỳ phối ngẫu, cũng sẽ không lỡ tay giết hắn, bởi vì dã tâm của các người, tất cả mọi thứ của tôi đều bị hủy hoại!”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]