---
Băng qua gió và tuyết, nàng mang theo một ngọn đèn nhỏ.
Một tia sáng yếu ớt như vậy dường như có thể chiếu rọi cả trái tim.
"Điện hạ, ngài muốn trở về cùng ta không?" Là tiểu thư đồng Phó gia sắp xếp.
Tạ Du ngước mắt lên, ánh sáng có chút chói mắt, thứ đầu tiên đập vào mắt hắn là khuôn mặt ửng hồng của Phó Ninh Dung trong gió tuyết.
Dáng người mảnh khảnh, y phục lay động.
Khuôn mặt này có phần non nớt, không giống bộ dáng mà một thiếu niên nên có.
Tạ Du không khỏi ngẩn ra.
Sau một lúc lâu mới hoàn hồn lại, hừ lạnh một tiếng, hắn đâm nàng bằng những lời lẽ mà hắn cho là độc ác nhất, "Cút đi."
"Họ Phó các ngươi thì có gì tốt đẹp? Ta thấy ngươi tới đây cũng là có mục đích, chỉ mong bản Thái Tử chết đi để báo thù cho huynh trưởng Phó Địch của ngươi chứ gì."
Chưa bao giờ hắn thấy mình là một kẻ ghê tởm, đạo đức giả như vậy.
Dường như đang đuổi nàng đi, nhưng trong đáy lòng lại có một tia mong đợi mờ nhạt.
Phó Ninh Dung không để ý tới lời châm chọc của Thái Tử điện hạ, ngược lại ngồi xổm xuống, đối mặt với Tạ Du, nhẹ giọng nói: "Điện hạ, nếu ngài nguyện ý cùng nhau trở về thì A Dung sẽ đi cùng ngài."
"Còn nếu không, A Dung cứ ngồi đây vậy."
Dè dặt nhưng lại tràn đầy chân thành.
Phó Ninh Dung nhìn chằm chằm vào Tạ Du, rõ ràng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-thai-tu-phat-hien-la-nu-gia-nam/2837528/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.