Trong phòng bệnh chăm sóc cao cấp của bệnh viện tư nhân Hoa Thanh ở Vân Kinh, một chiếc điện thoại màu đen đang lặng lẽ rung lên.
Là một số điện thoại trong nước gọi đến, Trình Gia Di rũ tầm mắt nhìn xuống, trên màn hình hiển thị một ghi chú thân mật: Đào Đào.
Trong phòng bệnh im ắng, chỉ có điện thoại vẫn không ngừng rung lên.
Cho đến khi đổ chuông lần thứ ba mà vẫn không có ai nghe máy, dường như bấy giờ đối phương mới chịu từ bỏ mà ngừng gọi.
Trình Gia Di tiện tay cầm điện thoại lên, vào khoảnh khắc nghe thấy tiếng bước chân vang lên ở cửa, cô ta lập tức xóa bỏ lịch sử cuộc gọi.
Cửa mở ra, người đi vào là Tống Gia Mộc.
Trình Gia Di dịu dàng nói: “Ban nãy điện thoại của anh rơi trong phòng bệnh, có một số lạ gọi đến, em không nghe, anh không để ý chứ?”
Tống Gia Mộc “ừ” một tiếng rồi nhận lấy điện thoại, không thèm xem mà chỉ đặt cháo đã nấu xong lên bàn.
Trình Gia Di dịu dàng, hiền lành.
Anh ta tin cô ta, từ trước đến nay vẫn thế, không cần bất cứ điều kiện gì.
Tống Gia Mộc lạnh lùng, nghiêm nghị, hồi còn đi học đã nổi danh vì tính tình cao ngạo, ít nói, bây giờ còn kiệm lời hơn cả trước kia.
Phòng bệnh yên tĩnh đến nỗi ngay cả tiếng kim rơi xuống đất cũng có thể nghe thấy.
Trình Gia Di phá vỡ sự im lặng này: “Tiểu Đào vẫn không trả lời tin nhắn của anh à?”
Tống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-moi-tinh-dau-tu-hon/2587605/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.