Từ Thanh Đào nằm viện đến ngày thứ ba thì cô không nằm nổi nữa.
Chín giờ sáng, sau khi bác sĩ đến phòng bệnh kiểm tra như thường lệ, cô không kìm được mà mở miệng hỏi.
“Bác sĩ, khoảng bao lâu nữa thì tôi mới được xuất viện vậy?”
Đau dạ dày cấp tính mà phải nằm viện lâu thế cơ à?
Từ Thanh Đào còn tưởng rằng cô chỉ cần nằm một hay hai ngày là được rồi.
Bác sĩ điều trị dịu dàng nói: “Bà Trần, về thời gian xuất viện cụ thể thì chúng tôi cũng không rõ lắm.”
Từ Thanh Đào mím môi, thất vọng đáp lời: “Ừ…”
Hóa ra bác sĩ cũng không rõ lắm à.
… Khoan đã.
Gì mà đến cả bác sĩ cũng không rõ?
Loáng thoáng còn thấy được rất nhiều dấu chấm hỏi quanh đầu Từ Thanh Đào.
Bác sĩ chữa trị vội vã giải thích: “Bà Trần, xin cô hãy yên tâm, trình độ của bệnh viện chúng tôi nằm trong top ba trở lên trong cả cái Vân Kinh này đấy.”
Ờ.
Việc này chứng minh cho điều gì? Chỉ có thể chứng minh rằng, ngành điều trị ở Vân Kinh đang ở tình thế “ngàn cân treo sợi tóc”.
Bác sĩ: “Tình hình hồi phục cụ thể của bệnh đau dạ dày phải xem tình trạng cơ thể của cô, thông thường mà nói thì cần phải theo dõi từ ba đến bảy ngày.”
Cân nhắc sơ qua đôi chút, anh bác sĩ nói thật: “Tổng giám đốc Trần cảm thấy tốt nhất là cô nên điều trị trong bảy ngày rồi hẵng xuất viện.”
Nói cả nửa buổi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-moi-tinh-dau-tu-hon/2587603/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.