Chuyện An Hạ về nước giống như một khúc nhạc đệm nho nhỏ.
Mặc dù Từ Thanh Đào thừa nhận rằng, có thể bản thân cô sẽ bị ảnh hưởng, nhưng khi quay ngược thời gian lại, chuyện của thời học sinh cũng như đã xảy ra từ kiếp trước. Dẫu rằng năm đó vẫn còn rất nhiều tiếc nuối nhưng chẳng ai có thể thay đổi được những chuyện đã xảy ra. Huống hồ chi, cô cũng không phải là người luôn sống trong quá khứ.
Sống là phải hướng về phía trước.
Chỉ là, không ngờ đoàn đội của cô ta có khả năng kinh doanh khá tốt.
Về nước chưa bao lâu mà tên đã leo lên hot search với vị trí cao, tăng thêm mấy chủ đề cho giới giải trí nhàm chán.
Khi mở WeChat ra, ngay cả các bạn trong nhóm thi vào khối ngành nghệ thuật nhiều năm không liên lạc cũng đang thảo luận về chuyện này.
Tin tức cứ lần lượt được đẩy đến trước mặt cô.
“An Hạ về nước rồi, các cậu biết chưa?”
“Nhìn thấy hot search rồi, lợi hại thật đấy!”
“Mẹ tôi cũng đến hỏi tôi, hỏi người này có phải là bạn học của tôi không? Tôi nào dám trèo cao đâu chứ.”
“Cô ấy về nước là để chuẩn bị múa tiếp hay là diễn kịch đây?”
“Ha ha, bây giờ mọi người đều là ngôi sao lớn hết rồi.”
“À, nếu năm đó được Hồ Tiểu Xuân chọn tôi là nữ chính thì tốt biết mấy, sự so sánh giữa người với người đúng là khiến người ta tức chết đi được mà.”
Khi bàn tán đến đây, có người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-moi-tinh-dau-tu-hon/2587532/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.