Được, chỉ ăn một ít.
Còn không trúng độc nữa chứ.
Từ Thanh Đào cảm thấy sự xấu hổ của mình đã hoàn toàn biến mất.
Trần Thời Dữ này, sao lần nào anh cũng có thể bày ra vẻ mặt tỉnh bơ đó rồi thốt ra mấy câu buồn nôn như thế vậy hả!!
Nói như kiểu cô là người chờ mong được hôn anh vậy.
Được rồi, dù rằng cũng có một chút.
Nhưng ai lại nói ra ngoài miệng như vậy cơ chứ T.T!!
Cô nhanh chóng thoa lại son mà mình đã bôi đi.
Hôm nay cô mang một cây son có màu đậm hơn cây màu hồng đậu, tư thế kia như thể là đang hận mình không thể hạ độc chết lão háo sắc đó!!
Hung hăng trang điểm xong xuôi.
Cô nhìn điện thoại đến ngây ngốc, cuối cùng, ngẫm lại thì thấy mình cũng có một anh bạn trai như thế cơ mà, độc nhất chẳng đâu có được.
Nghĩ rồi lại nghĩ.
Rồi cô vẫn lau đi một chút, chỉ để lại một lớp mỏng mỏng.
… Lớp son mỏng này chính là phòng tuyến quật cường sau cuối của cô giáo Tiểu Đào!
Trần Thời Dữ không chú ý tới nội tâm sóng cả mãnh liệt của cô, mạch não của cô gái nhà anh lúc nào cũng đặc sắc cả.
Chỉ là, khi đứng dậy, anh tiện tay lấy túi xách nhỏ của cô, trông anh rất tự nhiên mà đeo nó lên vai mình.
Từ Thanh Đào sững sờ, bỗng dưng mặt cô hơi đỏ lên.
Thầm nghĩ, dù bây giờ Thời Tiểu Dữ xun xoe nịnh nọt thì cô cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-moi-tinh-dau-tu-hon/2587497/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.