Vốn dĩ kế hoạch ban đầu của hai người là sẽ quay về nhà cũ của nhà họ Trần vào buổi trưa.
Nhưng sáng nay bị Trần Thời Dữ đè ở trong phòng quần áo làm loạn như vậy, thời gian thấm thoát thoi đưa, đến khi chỉnh trang lại quần áo một lần nữa, lúc tắm rửa xong rồi đi từ trong phòng tắm ra, đồng hồ đã điểm mười một giờ trưa.
… Chỉ có mỗi một buổi sáng mà đã lãng phí những bốn tiếng đồng hồ đầy quý báu rồi T.T!!
Từ Thanh Đào lại đi vào phòng thay quần áo một lần nữa, khi mở cửa ra, vẫn là một hương thơm ngọt ngào.
Trong nháy mắt, mặt đã vương một mảng ửng đỏ, không hiểu sao Trần Thời Dữ lại có thể luyện ra được một bản mặt như vậy nữa, thế mà vẫn có thể bình thản mở cửa sổ thông gió ra.
May mà vệt nước trên nền đá cẩm thạch cũng khô đi khá nhanh chóng.
Nhưng đôi tất mới xỏ khi nãy chỉ đành vứt đi mà thôi, Từ Thanh Đào mới mua cách đây không lâu, hôm nay mới dùng lần đầu, mà bây giờ nó đã bị vò lại thành một quả bóng đáng thương, để mặc “tấm thân mình” bị treo vất vưởng trên ghế.
Vệt nước ở mặt trên đã khô cứng lại.
Từ Thanh Đào chỉ nhìn một giây.
Mà đã cảm thấy mình không thể đối diện với nó được!!
Không chỉ không thể đối mặt với đôi tất này.
Với những đôi tất khác, cô cũng không thể nhìn thẳng vào chúng được nữa rồi!!
Có lẽ là, sau khi ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-moi-tinh-dau-tu-hon/2587368/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.