*Giọt nước bên sông
Nụ cười ấy khiến Giang Tuần hoảng hốt trong giây lát.
Đợi đến khi hoàn hồn lại, bóng dáng Diệp Đinh đã biến mất sau cửa thang máy, anh khẽ mỉm cười rồi quay người đi về phòng bệnh.
Bố Giang đang ăn cháo mẹ Giang nấu, nhìn thấy anh trở lại, ông hơi nhướng mày.
"Bố nghe mẹ con nói con xin nghỉ phép hai ngày à? Bố cũng có sao đâu, chiều con đi làm đi, đừng để lãnh đạo trách mắng."
Giang Tuần vẻ mặt bất đắc dĩ, "Đơn xin nghỉ cũng gửi đi rồi, làm sao thu hồi lại được ạ. Hơn nữa cả năm con cũng không nghỉ được mấy lần. Ngày nghỉ của năm nay con còn chưa dùng ngày nào đâu."
"Con đúng là cứng đầu mà." Bố Giang hết cách với anh, ông thở dài u sầu, trên mặt lộ ra vẻ tự trách và áy náy, "Tại bố hết, biết thế đã không đi câu cá rồi."
Mẹ Giang hừ một tiếng, "Bây giờ biết mình sai rồi? Lần sau mà còn như này, người bị dày vò vẫn là con trai ông. Ông cứ làm đi, làm cho cố vào, xem con trai ông chịu đựng được bao lâu!"
Bố Giang cười ngượng ngùng, chuyển chủ đề một cách tự nhiên, "Tiểu Diệp ngày càng có dáng vẻ của ngôi sao rồi nhỉ, nhưng nó vẫn giữ được cái lương thiện. A Tuần, hôm nào nhớ phải mời Tiểu Diệp ăn cơm, cảm ơn nó đàng hoàng."
"Con biết rồi ạ."
"Lại nói, tuổi của con với Tiểu Diệp cũng ngang nhau, đều sắp 30 rồi, đã có người yêu chưa?"
Giang Tuần ăn xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-mat-ket-hon-voi-anh-de-truc-ma/3404246/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.