Edit: Mây
- ---------
Giang Tuần ngơ ngác.
Anh ngước nhìn Diệp Đinh, lửa giận trên người đối phương đã rút nhưng trong mắt vẫn là u ám tột cùng.
Chắc chắn lúc nãy Giang Tuần không phải đánh người một cách vô duyên vô cớ, là Trang Ngạn đã cố tình nói gì đó kích động hắn. Chỉ là lúc đấy anh bị phản ứng của Diệp Đinh dọa sợ, căn bản không để ý Trang Ngạn đã nói gì.
Chỉ có thể là những lời xúc phạm hắn.
Sở dĩ Diệp Đinh ra tay cũng là vì thay anh dạy dỗ Trang Ngạn.
Nghĩ đến đây, trong lòng Giang Tuần dâng lên một cảm giác áy náy. Anh cụp mắt, nhẹ giọng nói, "Tôi chỉ là rất bất ngờ, đã bao nhiêu năm cậu không đánh nhau rồi. Hiện tại cậu đã là ngôi sao, không cần thiết phải vì tôi mà bất chấp rủi ro lớn như vậy."
"Ai bảo cậu là con trai nuôi của mẹ tôi chứ." Diệp Đinh chợt cười, anh mắt hắn mang theo sự trân trọng mà chính mình cũng không nhận ra, "Cậu là báu vật mà mẹ... tôi nâng niu trong lòng bàn tay đấy*, bị người khác chạm vào một ngón tay cũng không được.
*Thật ra nguyên văn đoạn là 你可是我...妈捧在手心的宝贝: Do cấu trúc tiếng Trung ngược với tiếng Việt, chữ 'tôi' ở trước chữ 'mẹ' nên ý của anh Diệp ở đây muốn nói (nhưng không dám) là: Cậu là báu vật mà tôi nâng niu trong lòng bàn tay.
Giang Tuần bị lời nói sến súa của Diệp Đinh làm nổi cả da gà, nhưng khi bắt gặp ánh mắt cực kỳ nghiêm túc của Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-mat-ket-hon-voi-anh-de-truc-ma/3404245/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.