Hắn nói “Lạnh”, nhưng nhiệt độ cơ thể Bùi Tự trong chăn qua một đoạn thời gian so với hắn lại còn lạnh hơn.
Sau khi cảm nhận được sự lạnh lẽo trong chăn, Đoạn Ninh Trầm liền không nói nổi tiếng "Lạnh" nữa.
Hắn “Tê” một tiếng, cầm tay Bùi Tự, nói: “Tiểu Tự, thân thể ngươi ……”
Bùi Tự tùy ý để hắn nắm, cảm thụ được nguồn nhiệt cực nóng bên cạnh, khép lại mắt, không nói gì.
Khi hắn tự thân đưa cho y sự ấm áp cùng nội lực, đã rất lâu Bùi Tự mới cảm thụ được nhiệt độ cơ thể bình thường, xương cốt cùng kinh mạch bị đông lạnh đến cứng đờ có dấu hiệu sống lại. Thân thể y chậm rãi thả lỏng.
Qua màn đêm, Đoạn Ninh Trầm thấy sắc mặt nguyên bản xanh trắng của y hiện ra đỏ ửng, biểu tình cũng có chút hòa hoãn, trong lòng đắc ý cực kỳ, khẽ meo meo mà vươn tay, thử thăm dò ôm eo Bùi Tự.
Bùi Tự thử vận khởi chân khí trong cơ thể, lợi dụng nội lực Đoạn Ninh Trầm đưa vào, một đạo áp chế hàn độc. Phát hiện động tác nhỏ của Đoạn Ninh Trầm, nhưng y không có thời gian rảnh rỗi để đi quản.
Thấy y không phản ứng, Đoạn Ninh Trầm càng thêm đắc chí, ôm chặt hơn một chút, trong miệng còn cảm thán: “Tiểu Tự, eo ngươi thật tinh tế.”
Bùi Tự vẫn không dao động.
Đoạn Ninh Trầm được một tấc lại muốn tiến một thước, dựa vào y thêm gần chút, ngực dán sát vào cánh tay y, ngửi được hàn mai lãnh hương trên người y, “Oa! Ngươi còn có mùi thơm cơ thể! Đời này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-giao-chu-ma-giao-bat-di/1154464/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.