“Huyền Lục? Đây không phải vì Từ Hướng Lỗi muốn báo thù nên mới cố ý thả ra tin tức giả sao?” Lâm Phục Cương đặt mông ngồi xuống trên ghế, tay phẩy phẩy quạt.
Trong phòng đã sớm đốt bếp lò, ấm áp như xuân. Cấp dưới mang nước ấm tới, đổ hai chén nước, phân biệt cho hai người bọn họ.
“Dương Sơn phái không phái người đi à?”
Lâm Phục Cương: “Thật ra thì chỉ cần tượng trưng phái người đi thôi. Dù sao tất cả mọi người đều đi, chúng ta không đi thì quá gây chú ý.”
Bùi Tự “Ừ” một tiếng, nhấc ly, nhấp một ngụm nước. Cái ly lại bị để lại trên bàn, thanh âm y không nhanh không chậm vang lên, “Đợt này nhiễu loạn hơn phân nửa vì thế không nhanh như vậy sẽ kết thúc. Quái hiệp Hồng Trường Phong từng có lần biến trang dịch dung, tự tiện xông vào hoàng cung ăn cắp bảo vật Án Đế lưu lại, triều đình truy nã gã nhiều năm nhưng không có kết quả.”
Lâm Phục Cương khởi động cơ mặt, lại không cho là đúng: “Không phải cũng là vì sư huynh không ra tay sao? Nếu không thì làm sao gã có thể hung hăng ngang ngược mà còn đường sống? Lần này sư huynh tính toán tự mình xử lí gã à?”
Bùi Tự nhàn nhạt nói: “Nếu chuyện gì ta cũng phải quản. Ta đây dứt khoát mệt chết đi.”
“Thật ra hiện tại sư huynh vẫn nên lấy dưỡng bệnh làm chủ, việc nhỏ đó cứ giao cho chúng ta…… Đúng rồi, ngươi cùng Ma giáo có chuyện gì vậy?”
“Nội lực giáo chủ Ma giáo có thể áp chế hàn độc của ta.”
Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-giao-chu-ma-giao-bat-di/1154458/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.