[Thầy Tiêu: Từ lúc bắt đầu, ta đã không quá xem trọng các con.] 
[Thầy Tiêu: Ta vẫn luôn rất hối hận. Không nên nhìn con nhảy vào hố lửa. Lúc trước ta nên kéo con một phen, nhưng ta không có. Nhiều năm như vậy, ta vẫn luôn đang hỏi chính mình, rốt cuộc ngươi cho chỗ nào xứng để đứa trẻ kia kêu ngươi một tiếng thầy?] 
[Thầy Tiêu: Con là một tay ta mang đến trường vũ đạo, nhưng ta lại không kết thúc trách nhiệm của một người thầy. Con một đứa nhỏ trẻ tuổi đơn thuần, lại có thiên phú như vậy. Vốn dĩ ta nên đưa con đến thiên đường nghệ thuật, để con rời khỏi gia đình nguyên sinh, giúp đỡ con cất cánh. Nhưng mà, ta lại trơ mắt nhìn Ninh Trí Viễn dụ dỗ con tới tay, sau đó huỷ hoại con. Ta cho rằng, tốt xấu gì hắn có thể giúp con thoát khỏi sự lợi dụng của mẹ con và cha dượng, nhưng ai biết, người lợi dụng con tàn nhẫn nhất lại chính là hắn? 
Hắn không chỉ có không xứng với con. Tiểu Lộc, nhân phẩm của hắn có vấn đề! Hắn ích kỷ cực độ, hắn muốn khống chế con hoàn toàn, thậm chí trạng thái tinh thần của hắn cũng rất không thích hợp!] 
Một đóa hoa hồng nở rộ ở trong tay. Ninh Trí Viễn cúi đầu, gai bén nhọn chui vào ngón tay, trên thân hoa có vết máu chảy xuống. 
Đê tiện sao? Dụ dỗ sao? Lợi dụng sao? 
Nói không sai. 
Ninh Trí Viễn lúc trước, độc ác tàn nhẫn, tâm địa cứng rắn. Đúng là không xứng với Tiểu Lộc. Càng không đáng để cậu phó thác cả đời. 
Cho 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-duoi-ra-khoi-nha-tra-cong-quy-xin-toi-quay-dau-lai/1103515/quyen-3-chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.