Một sợi nắng từ ngoài cửa sổ chiếu vào, dịu dàng mà phất qua mặt Lâm Lộc. Cậu nặng nề ngủ, thẳng cho đến khi nghe được một tiếng chuông nhỏ từ phía đại lễ đường truyền đến.
"Ô...Trí Viễn ca..."
Mơ hồi lẩm bẩm, Lâm Lộc xoa xoa mắt, ngáp một cái thật lớn. Theo thói quen duỗi tay ra lại không sờ thấy người.
Nháy mắt cậu tỉnh táo, lập tức ngồi dậy.
"Trí Viễn ca?"
Không ai trả lời.
Cậu cầm di động nhìn thoáng qua. Mới bảy giờ, nhưng thành Thánh Y Ti ở vĩ độ cao, mặt trời lặn rất muộn. Giờ phút này mới xem như là hoàng hôn, mới vừa rồi cậu nghe được Thánh Y Ti mấy trăm năm qua, mỗi năm khi làm lễ mừng nữ thần đều ở là từ lúc chạng vạng đến tối muộn.
Tiếng chuông, tiếng trưng cho tình yêu và nhân từ.
Ban ngày thuộc về thần, mà ban đêm thuộc về tiệc rượu -- Sau khi kết thúc, một trận uống rượu cuồng hoan sắp kéo ra mở màn. Lửa trại nhen nhóm, âm nhạc vang lên, vũ hội màn trời chiếu đất sẽ diễn ra ở quảng trường."
"Trí Viễn ca đâu rồi? Mới vừa rồi, không phải anh ấy đi tắm sao? Cho dù mình chưa tỉnh ngủ, anh ấy cũng nên đánh thức mình chứ..."
Đúng lúc này, trên quảng trường truyền đến một trận hoan hô.
Lâm Lộc nhịn không được đi đến bên cửa sổ.
Quả nhiên, trên lễ đường và trước quảng trường đều là biển người tấp nập.
"Đinh....Đinh....Đinh...."
Cuối cùng là một tiếng chuông hạ màn, dư âm lượn lờ. Tiếp theo lại là tiếng hoan hô, đuốc lửa ở bốn phía quảng trường sáng lên, điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-duoi-ra-khoi-nha-tra-cong-quy-xin-toi-quay-dau-lai/1103514/quyen-3-chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.