Ngồi xổm trên mặt đất chân cũng đã tê rần, Ninh Trí Viễn còn không bỏ đi được. 
Tiểu Lộc ngủ, cả đời này cũng nhìn không đủ. 
Nhưng không đi cũng phải đến lúc đi. 
Đợi lát nữa Tiểu Lộc tỉnh, đại khái trời cũng đã tối rồi. Cái khác không nói, cơm luôn là phải ăn đi? 
Vì thế Ninh Tri Ninh lấy thân mình là tổng tài làm lực ý chí tự hào, di chuyển tầm mắt khỏi vợ nhà mình, nhịn đau đứng dậy, ăn mặc chỉnh tề đi dạo đến nhà ăn. Trước tiên là đặt một bàn mỹ thực, sau đó chọn hoa tươi và champagne, thuận tiện xem bắn pháo hoa như dự định. 
Xem kỹ trái phải một phen, ừm, PERFECT. 
Hẳn là Tiểu Lộc sẽ rất thích đi? 
Hít một hơi thật sâu, Ninh Trí Viễn đột nhiên có một loại cảm giác. 
Hắn sống lại. 
Đúng vậy, từ khi nghe nói Lâm Lộc bị bệnh, hắn không xem như như tồn tại. Mỗi một ngày đều chờ đợi tất cả hôi phi yên diệt, chờ đợi ý nghĩa cuối cùng của sinh mệnh sụp đổ. 
* Hôi phi yến diệt (灰飞烟灭): dùng để chỉ sự biến mất rất danh như bụi, như khói. Hình dung một vật hay điều gì đó biến mất quá nhanh trong thời gian ngắn 
Tựa như một chiếc đồng hồ đếm ngược mãi mãi treo ở định đầu, mỗi một giây đồng hồ, trơ mắt nhìn thế giới hủy diệt. 
Nhưng hôm nay, cái đồng hồ đếm ngược kia tựa như dừng lại. 
Tiểu Lộc. 
Chỉ cần cậu có hy vọng, Ninh Trí Viễn cũng liền có hy vọng. Cậu tồn tại mới xem như là Ninh Trí Viễn tồn tại. 
Nghĩ đến Lâm Lộc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-duoi-ra-khoi-nha-tra-cong-quy-xin-toi-quay-dau-lai/1103512/quyen-3-chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.