"Bác sĩ Fred......Vì sao không cho tôi uống rượu......"
Lâm Lộc đã ghé vào trên bàn thủy tinh, ly rượu chạm vào đổ vài cái. Hương thơm rượu chảy theo cánh tay cậu, tay áo ướt một mảng to.
Bác sĩ Fred không hình không trạng mà nằm liệt trên sô pha, đẩy cậu một phen.
"Đứng lên, trở về."
"......Rượu của tôi đâu? Tôi vẫn muốn.....Uống!"
"Thật là say rồi? Được đi."
Bác sĩ Fred đỡ sô pha đứng lên, lung lay hướng một bên vẫy tay.
"Anh còn không qua đây là đang đợi cái gì? Thật muốn để tôi đưa cậu ấy về khách sạn sao —— Bạn trai cũ tiên sinh?"
Trong một góc kia không có bàn, cũng không có ghế dựa. Chỉ có vài thực vật dây leo được trang trí làm cảnh, dài hơn một mét với phiến lá rộng rũ xuống dưới, làm không khí quán bar càng thêm mê huyễn.
Nếu không nhìn kỹ, không nhìn ra phía sau có một người trốn ở đó. Đặc biệt là lúc người đó đứng không nhúc nhích.
Mới vừa rồi Ninh Trí Viễn chính là như vậy. Giống như hòa thành một thể với cái bóng của góc tường và phiến lá xanh to rộng, tối tăm mà nhìn chăm chú tất cả những gì trước mắt. Cho dù giờ phút này đi ra, hắn không có biểu cảm gì. Ánh đèn chiếu xạ ở trên mặt, bóng đen trên mặt ngày càng đậm.
Ninh Trí Viễn nhìn chăm chú vào Lâm Lộc.
Lâm Lộc vô tri vô giác mà ghé ở trên bàn, hàng lông mi dài rũ xuống tạo thành cái bóng mờ trên gương mặt. Theo hô hấp, vai lưng phập phồng. Đương nhiên rung động một chút, không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-duoi-ra-khoi-nha-tra-cong-quy-xin-toi-quay-dau-lai/1103484/quyen-3-chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.