Tác giả: Đào Từ Bằng Khắc Thiếu Niên
Editor: vylethuy
Dùng sức đẩy Ninh Trí Viễn ra, mặt Lâm Lộc cũng trướng đến đỏ bừng. Lại bị người đàn ông nắm lấy cánh tay một phen, hung hăng kéo đến trước ngực mình. Đầu cậu đụng vào cơ ngực rắn chắc. Tiếp xúc quá mức thân mật, hoàn toàn không có phòng bị. Sự quá mức này khiến đầu Lâm Lộc ong một tiếng, sắc mặt trắng bệch. "Ô" một tiếng che miệng lại, đầu gối nhũn ra trời đất quay cuồng.
"Tiểu Lộc!"
Ninh Trí Viễn cũng phát hiện ra điếu không đúng, hắn cuống quít duỗi tay ra ôm lấy cậu, cảm giác được Lâm Lộc trong lòng ngực là một thân mồ hôi lạnh, ngồi trên mặt đất mềm như bùn. Hắn không dám đùa giỡn nữa, gấp đến độ xốc mũ Lâm Lộc lên nhìn kĩ sắc mặt của cậu.
"Em làm sao vậy? Cảm giác thế nào?"
"Buông tay..."
Tay lạnh băng ướt đẫm, đã không còn một chút sức lực nào lại còn giãy giụa đẩy Ninh Trí Viễn ra. Nhìn ra được đáy lòng Lâm Lộc kháng cự không sót gì.
"Tôi không thể buông ra, em sẽ té bị thương! Tôi sẽ không làm gì hết, em để tộ đưa em vào phòng ngủ nghỉ ngơi được không?"
"Buông tôi ra!"
Một tiếng phun ra từ cổ họng, hoàn toàn khàn khàn. Thái dương Lâm Lộc cũng bị mồ hôi làm ướt đẫm, chóp mũi thấm mồ hôi lạnh.
Môi cậu xanh lên. Cậu thật sự không thở nổi!
Dùng hết sức lực cuối cùng tránh thoát khỏi lồng ngực Ninh Trí Viễn. Rầm một tiếng nện ở trên mặt đất, cuộn thân mình lại phát run không ngừng.
Đầu ngón tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-duoi-ra-khoi-nha-tra-cong-quy-xin-toi-quay-dau-lai/1103422/quyen-2-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.