Tác giả: Đào Từ Bằng Khắc Thiếu Niên 
Editor: vylethuy 
Tại sao bác sĩ Lý phải báo cáo tình huống cho Ninh Trí Viễn, tại sao lại thu dọn đồ đạc rời đi, thế nhưng không thể chú ý tới Lâm Lộc một chút. 
Lực chú ý của cậu đều dồn về phía Ninh Trí Viễn. Người đàn ông đứng dậy, đi đến gần sau lưng, duỗi tay vòng lấy bờ vai của cậu. 
Giống thiên la địa võng vòng lấy nó con mồi, một cái ôm vừa ôn nhu lại vừa tàn nhẫn. 
Môi Ninh Trí Viễn ghé vào bên tai cậu, thấp giọng hỏi. 
"Thất thần cái gì?" 
"Không có. Em chỉ hơi mệt mỏi một chút thôi." 
"Đúng không?" 
Áp lực cười một tiếng, giọng nói Ninh Trí Viễn càng thấp. 
"Tôi rất tò mò. Vừa rồi, bác sĩ Lý dặn dò cậu cái gì?" 
Trong nháy mắt thân thể cứng đờ, sởn tóc gáy. Lâm Lộc có thể cảm giác được một tầng mồ hôi lạnh thẩm thấu sau lưng. Nhưng đúng lúc vào lúc này, Ninh Trí Viễn buông lỏng cậu ra, cầm lấy tờ ghi nhớ thật dài trên bàn kia. 
"Thì ra đều viết ở đây. Bác sĩ Lý dặn dò cậu cũng đủ dài, đợi lát nữa tôi cho Tiểu Chu lấy đi, kêu cậu ta sắp xếp theo dặn dò của bác sĩ một chút." 
"Được, tốt." 
Âm thầm nhẹ nhàng thở ra. Lâm Lộc có hơi không dám nhìn mặt Ninh Trí Viễn, vội cầm lấy ly nước che giấu sự căng thẳng của mình. Nhưng không nghĩ đến, tay run rẩy, ước chừng nửa ly nước đều đổ ở trên ngực. 
"A......Em, em đi thay quần áo." 
Muốn mượn cơ hội trốn đi, cánh tay lại bị kéo lại. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-duoi-ra-khoi-nha-tra-cong-quy-xin-toi-quay-dau-lai/1103330/quyen-1-chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.