"Ninh tổng, tôi đã nói chuyên cùng bộ xã giao! Bọn họ hiện tại đều ở trận địa sẵn sàng đón quân địch, có truyền thông suốt đêm liên hệ......"
Nhìn thấy thân ảnh Ninh Trí Viễn, Tiểu Chu đón nhận tiến đến.
"Ngài không cần lo lắng, ngày mai khẳng định sẽ không có ảnh chụp lọt ra.....Ơ, Lâm ca đâu?"
Ninh Trí Viễn không trả lời.
Hắn lập tức kéo cửa xe ra, ngồi xuống. Dựa vào trên ghế da, hắn châm một điếu thuốc, tầm mắt hướng ra ngoài cửa sổ xe.
Giờ phút này, trường hợp hoảng loạn đã biến mất không sai biệt lắm.
Tìm hoan mua vui khách làng chơi đều bị đội trị an đội mang theo trở về, cái này không cần nhiều lời, cả khách hàng bình thường của quán bar, bị một nháo như vậy, đương nhiên còn hứng thú gì mà tiếp tục. Vốn dĩ dãy xe chắn hết đường náo loạn nơi đây, hiện giờ vô cớ lộ ra hiu quạnh.
Còn lại một vài chiếc xe linh tinh, Ninh Trí Viễn nhận ra một chiếc quen thuộc dừng lại.
Đó là xe Trang gia. Gần đây, đại thiếu gia kia nhà hắn nịnh bợ Ninh Trí Viễn đến chói tai, chiếc xe này hắn đều đã xem chán.
Ninh Trí Viễn chỉ nhìn thoáng qua, liền di chuyển tầm mắt. Lời nói của Trang Hiểu ngày ấy ở trong học viện quốc gia, lại từng câu xuất hiện ở trong đầu hắn.
—— "Anh thật sự cho rằng ở trên người Tiểu Lộc, anh đã từng thắng qua tôi?"
—— "Người cùng nhau khiêu vũ với cậu ấy là tôi, lý giải cậu ấy, hiểu cậu ấy, người chiếu cố cậu ấy cũng là tôi! Người cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-duoi-ra-khoi-nha-tra-cong-quy-xin-toi-quay-dau-lai/1103282/quyen-1-chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.