Tác giả: (Ninh tổng chịu khổ vả mặt ╯^╰)
Trong phòng quán bar.
Lộc Lộc thấp thấp thở hổn hển. Cậu bị ấn ở mạnh ở trên ghế, hai tay bị trói ở sau lưng ghế, cánh tay gắt gao cột vào cùng nhau.
Mới vừa rồi nhìn thấy đồ vật ở trên tường, đã bị dùng ở trên người cậu. Cánh tay bị từng tầng từng tầng dây thô ráp bó tụ lại, cán roi được cắm vào giữa hai cổ tay, làm tay cậu bị gì đến cành đau lơn. Như vậy một hồi, cậu đã cảm giác được huyết mạch không thông, đầu ngón tay bắt đầu trướng nhảy, lại đau rát.
"Ô ô ô......"
Trong miệng cũng bị chặn lại, Lâm Lộc ngay cả kêu cứu cũng không thể. Nước mắt theo gương mặt chảy xuống, cậu chỉ có thể phát ra vài tiếng nức nở.
Hai chân mảnh khảnh bị mạnh mẽ tách ra, banh thành một đường thẳng tắp. Quần jean bao vây lấy cơ đùi thịt, ở không ngừng phát run.
Lệ Hàng liền ngồi ở đối diện cậu. Sống lưng lưng thẳng thắn, nâng một chân lên, đạp lên chiếc ghế Lâm Lộc đang ngồi. Giày da bị xoát đến bóng lưỡng, ánh nến nhảy lên, ở giày trên mặt chiếu ra ánh sáng tối tăm.
"Khóc cái gì?"
Trên mặt Lệ Hàng mang theo nụ cười. Hắn vươn một bàn tay, di chuyển ở trên mặt Lâm Lộc, lấy đầu ngón tay xoa đi nước mắt, lại bôi lên môi chính mình.
"Thầy Tiểu Lộc, thầy khóc thật đẹp."
"Ô ô ô......"
"Thầy còn như vậy, em liền nhịn không được."
Cả người Lâm Lộc run lên, hoảng sợ nhìn chằm chằm Lệ Hàng. Cậu lần đầu tiên nhìn thấy Lệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-duoi-ra-khoi-nha-tra-cong-quy-xin-toi-quay-dau-lai/1103281/quyen-1-chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.