Sau buổi cơm tối, Lâm Thịnh trở về phòng rất sớm để nghiên cứu thực đơn.
Lâm Thịnh bắt đầu có chuyện làm thì cậu sẽ không suy nghĩ nhiều nữa. Cậu dần dần thích ứng đời sống ở nơi này, mất ngủ cũng dần ít đi.
Meo Meo mỗi bữa sáng sớm đúng sáu giờ mười lăm đều theo thói quen meo một tiếng, Lâm Thịnh nghĩ đây đại khái là giờ mà Mạc Thông nghỉ ngơi và làm việc. Cậu có lúc cùng Mạc Thông ăn điểm tâm, mà phần lớn đều là ngủ đến tám giờ mới bò dậy.
Lâm Thịnh dĩ nhiên có một loại giác ngộ nào đó. Mỗi ngày sau khi ăn xong bữa sáng, cậu liền bắt đầu quét tước sạch sẽ, hoặc tình cờ bồi Meo Meo chơi một hồi, tưới nước cho đình viện, sau đó đúng mười giờ rưỡi chuẩn bị cơm trưa. Lúc mới bắt đầu, cậu luống cuống tay chân đem nhà bếp làm cho hỏng bét, cũng cấm Mạc Thông tiến vào nhà bếp, Mạc Thông không nói gì, thậm chí săn sóc làm bộ có việc trước thời gian quay lại trường học, để cho Lâm Thịnh có thời gian thu thập tàn cục. Đến buổi tối, thời điểm Mạc Thông chuẩn bị cơm tối, Lâm Thịnh lấy danh nghĩa phụ giúp mà học trộm. Mạc Thông như có như không phát hiện, hắn lơ đãng nói cho Lâm Thịnh các chỗ cần chú ý trong nấu ăn.
Qua tuần lễ gian nan thứ nhất, chuyện kế tiếp liền thuận lợi hơn nhiều. Lâm Thịnh đã bắt được bí quyết làm việc nhà, bất kể là nấu cơm hay quét tước đều rất ra dáng.
Cậu bắt đầu có thời gian nhàn rỗi, yên tĩnh, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-cuong-bao/166418/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.