Thời điểm Lâm Thịnh rời giường, Mạc Thông đã đi.
Cậu mất ngủ trường kỳ đã quen rồi, tối hôm qua hiếm thấy lại có một giấc yên lành. Giống như Mạc Thông nói vậy, Meo Meo rất yên tĩnh, nằm úp sấp cạnh giường không quậy không náo, chỉ có sáng sớm meo một tiếng, thoạt nhìn hẳn là muốn đánh thức chủ nhân rời giường. Đáng tiếc sáng sớm Lâm Thịnh không bò dậy nổi, mở mắt ra không quá mấy giây đã ngủ trở lại, giấc ngủ này ngủ thẳng đến chín giờ.
Cậu rửa mặt xong xuôi, vừa mới ra khỏi cửa, Meo Meo đã từ trong khe cửa chui ra ngoài. Ở phòng khách đi vài vòng phát hiện chủ nhân không ở đây, lúc này mới đi ăn bữa sáng đã được chuẩn bị.
Lâm Thịnh đi xuống lầu, phát hiện Mạc Thông đã chuẩn bị kỹ càng bữa sáng cho cậu, bên cạnh bữa sáng là một chùm chìa khoá, đại khái hắn sợ cậu khi đi rồi không trở về được.
Mạc Thông vẫn luôn săn sóc ở mọi phương diện, không phải hiện tại mới như vậy, mà là trước nay luôn là bộ dáng ấy. Nhưng tới bây giờ Lâm Thịnh mới ghi nhớ thật sâu mình có đãi ngộ như vậy.
Hắn không thích nữ nhân thực sự quá đáng tiếc, lại nghĩ ai là bạn trai hắn chắc cũng sẽ rất hạnh phúc đi.
Lâm Thịnh bất quá chỉ là tùy tiện nghĩ, cũng không để bụng, cậu ngồi trên bàn ăn, chậm rãi ăn bữa sáng.
Bữa trưa qua đi, Mạc Thông mới về đến nhà. Hắn dự định trước tiên mang Lâm Thịnh đi ăn cơm, rồi lại đến siêu thị mua sắm.
Lâm Thịnh mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-cuong-bao/166417/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.