Khi nhìn thấy Trúc Tuế thay xong quần áo, Tống Chân có chút ngơ ngẩn.
Trúc Tuế mặc quân phục màu trắng, lúc đi ra từ phòng ngủ cô đang chỉnh lại khuy măng sét, nhìn thấy Tống Chân, cô cũng nhướn mày cười nói, "Sao chị lại nhìn em với ánh mắt đó?"
Tống Chân giơ tay chỉ, "Tóc, của em..."
Tóc Trúc Tuế dài vừa phải, qua tai, ngang vai, từ khi gặp nhau đến bây giờ vẫn luôn để như vậy, Trúc Tuế không nuôi dài nữa, nhưng mỗi lần đi cắt tóc cô cũng không cắt ngắn hơn.
Ngày thường cô sẽ xõa tóc, nhưng hôm nay thì khác, tóc được buộc lên, chỉ còn một vài sợ không thể cột được mà rũ xuống bên tai, còn lại thì được buộc lại thành một đuôi ngựa nhỏ phía sau đầu.
Trúc Tuế đưa tay chạm vào, sau đó mới phản ứng lại, "À, buộc lại cho có tinh thần một chút."
Ngẩng đầu, "Chị thấy không đẹp hả?"
"Không phải." Tống Chân vội vàng xua tay.
Không có không đẹp, mà là khi buộc lên khí chất của cô trở nên giỏi giang sáng sủa hơn.
Đường nét khuôn mặt Trúc Tuế tương đối sắc, mắt dài, mũi thẳng, không cần trang điểm vẫn da trắng môi đỏ, bình thường đã rất đẹp, hôm nay lại còn buộc tóc lên, để lộ chiếc cổ thon thả, quai hàm rõ nét, cùng với những ngón tay thon dài đang chỉnh trang lại trang phục...
Tống Chân chợt cảm thấy ngứa ngáy.
Là một sĩ quan tình báo của Cục III Bộ An ninh Quốc gia, Trúc Tuế không bao giờ lơ là trong việc rèn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-cap-tren-cua-vo-truoc-can-ba-danh-dau/3553712/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.