Thực ra cách nói chuyện của Đồng Nhu không có vấn đề gì cả.
Âm thanh nhẹ nhàng, trên khuôn mặt luôn nở nụ cười, là kiểu cười mà khi nhìn vào sẽ không ai cho là đặc biệt giả tạo, nụ cười hiền lành, cũng không có cảm giác trịch thượng.
Biểu hiện rất đáng thưởng thức.
Là một hậu bối, theo lý mà nói, ngoại trừ thân thiện lễ phép tiếp đón nồng nhiệt nàng không nên có bất kì một phản ứng nào khác.
Nhưng những câu vừa rồi của Đồng Nhu, cộng với thân phận của Tống Chân và sự xuất hiện đột ngột của bà, khiến cho Tống Chân không thể phòng ngừa, không kịp chuẩn bị tâm lí...
Nếu nàng biết tin sớm hơn một chút thì đã có thể điều chỉnh tâm thái.
Nhưng lại cứ vậy mà đụng mặt nhau, nhìn thấy Đồng Nhu, một số phản ứng cơ bản nhất như kinh hãi, khó tin biểu hiện ra trong khoảnh khắc ngắn ngủi đó, nàng không kiềm chế được...
Không kiềm chế được, nên ở khoảng cách gần như vậy, hiển nhiên cũng đã bị Đồng Nhu và Đồng Vân tóm lấy.
Đầu óc Tống Chân nhất thời trống rỗng, nàng cúi thấp đầu, ép mình bình tĩnh lại.
Đồng Nhu không buông tay ra, vẫn nắm chặt, bà khẽ động mày, dùng ánh mắt thâm sâu đánh giá Tống Chân, muốn nhìn xem tiếp theo nàng sẽ có phản ứng bất ngờ gì.
Trước khi ngẩng đầu lên, Tống Chân lại khác thường mà dùng sức nắm lại tay bà.
Cái bắt tay vốn dĩ do bà toàn quyền khống chế lúc này đã trộn lẫn với lực nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-cap-tren-cua-vo-truoc-can-ba-danh-dau/3553711/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.