Một đêm kia, Tống Chân trở nên cực kỳ hỗn loạn.
Đầu óc rối loạn, trên người cũng cảm thấy không được ổn......
Lúc ấy cô đã bật khóc, nhưng không phải kiểu khóc thương tâm, trong mắt chứa nhiều nước mắt là bởi vì tiếp xúc của Trúc Tuế, áp chế không được.
"Được."
"Không được."
Đây là hai câu cô nói thầm, lặp đi lặp lại trong lúc lăn lộn trên giường.
Nhưng cô không xác định Trúc Tuế có nghe được hay không, bởi vì phản ứng của cô rất lớn, ý thức lại mơ hồ. Cô cảm thấy, động tác của mình luôn tương phản với lời nói trong miệng, lại còn rất chủ động......
Trằn trọc gần như cả đêm, cô bị mùi hương bạc hà bao bọc hoàn toàn, cũng không biết từ khi nào, đầu óc choáng váng dần dần bình tĩnh trở lại.
Trúc Tuế ngẩng đầu nhìn cô, đối phương mặc quần áo chỉnh tề, chỉ là trên vải áo ngủ có chút nhăn.
Phải, cũng do nó bị cô đưa tay ra túm lấy quá nhiều lần, bị cô vò nát.
Khi Trúc Tuế đến hôn cô, cô không thể từ chối. Dường như bị hôn quá nhiều, khiến cô vừa thấy người kia cúi mặt xuống, theo bản năng liền tự động hé môi ra nghiêng đón......
Trúc Tuế dùng chăn bọc lại và ôm lấy cô, cô nếm ra vị mặn nhàn nhạt, mãi sau mới nhận ra......
Nước mắt bởi vì nhận thức sự tình lại chảy ra, Trúc Tuế thở dài.
Hơi thở nóng bỏng phất qua gò má, chỉ nghe được người kia lầm bầm, trong giọng nói tràn đầy bất lực.
Lại có lẽ, còn pha thêm chút sủng nịch, kêu lên, "Chị à......"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-cap-tren-cua-vo-truoc-can-ba-danh-dau/1013941/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.