Trình Lang nói không ra hơi, phá lên cười, nụ cười không một chút thành thật.
"Phó viện trưởng Vinh, cái này...... Đây là......"
Phó viện trưởng Vinh ở viện nghiên cứu khoa học đã nhiều năm, có tình huống nào mà ông chưa thấy qua, an ủi, "Tiểu Trình à, cô rất ưu tú. Thành quả cô làm ra, mọi người đều nhìn thấy ở trong mắt, nhưng quốc gia cũng có suy tính của quốc gia. Nếu họ đã chỉ đạo Trúc Tuế nhậm chức trưởng khoa của khoa Tuyến Tố, thì tự nhiên có lý do để làm vậy."
Trình Lang cười không nổi nữa.
Trúc Tuế, Trúc...... Tư lệnh quân khu một của bọn họ cũng mang họ Trúc. Kiểu quan hệ này, cô ta dùng đầu ngón chân nghĩ cũng ra.
Mà phó viện trưởng Vinh nhìn như đang động viên. Nói trắng ra, là đang uyển chuyển nhắc nhở cô ta rằng, sự tình đã như vậy, dù cô ta ý kiến, thì cũng không thay đổi được gì.
Đúng vậy, văn kiện đỏ, có đóng dấu, xác nhận đã là thật.
Phó viện trưởng Vinh: "Cô không cần phải buồn. Tôi hiểu con người của Trúc Tuế, xuất ngoại làm việc mới vừa về nước, là người tài giỏi. Bố trí như vậy, khả năng vì muốn để cho con bé làm quen với hoàn cảnh ở trong nước. Tóm lại, việc này chỉ là tạm thời. Cô cứ yên tâm. Chuyên môn của con bé không phải cái này, làm không được lâu đâu."
"......"
Phút chốc, Trình Lang mới chậm chạp ý thức được cái gì,: "Đúng lúc này chỉ định cô ấy làm, là bởi vì hạng mục đang tiến vào giai đoạn lâm sàng sao?"
Hạng mục nghiên cứu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-cap-tren-cua-vo-truoc-can-ba-danh-dau/1013927/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.