Tống Chân sửng sốt, quay đầu nhìn về phía Trúc Tuế.
Trúc Tuế cũng quay đầu lại đây. Hoàng hôn vàng rực ánh lên trong mắt, mái tóc dài bị gió khẽ lay động, ánh sáng len qua từng sợi tóc đen mềm mại, tạo nên cảm giác mơ hồ, bóng mượt như tơ lụa.
Trước mắt là người đẹp, còn có phần đẹp quá mức, như hiện ra vài tia mê hoặc kỳ quái.
Câu nói của Trúc Tuế không quá nhiệt tình, bởi hai ngày trước bọn họ đã sớm thương lượng xong việc này.
Tống Chân đã đáp ứng sẽ sinh cho Trúc Tuế một đứa con. Cân nhắc hai ngày, cuối cùng cô cũng quyết định phải thực hiện nhanh, tránh sinh rắc rối, vẫn lựa chọn thuận theo tự nhiên...... Tóm lại, cô sẽ không đi đến bệnh viện để làm thụ tinh nhân tạo...... Miễn cho đến lúc đó phải trình ra giấy chứng nhận kết hôn, sẽ bại lộ ra kiểu quan hệ hôn nhân này......
Nếu muốn......
Trúc Tuế yêu cầu sống cùng nhau để bồi dưỡng tình cảm, tiện thể làm quen với nhau.
Cuộc hôn nhân này, Tống Chân được hưởng sự bảo hộ của Trúc Tuế, tự nhiên sẽ không dị nghị. Hơn nữa trừ bỏ việc thụ thai, về sau khi đứa bé được sinh ra, bọn họ có lẽ sẽ ở cùng nhau thêm một quãng thời gian, hai bên thân thuộc, thêm đứa nhỏ mới sinh oa oa khóc ré lên......Cảnh tượng ấy đúng là quá vi diệu!
Chẳng qua, Tống Chân không nghĩ tới chính là hai người chỉ mới vừa đi lĩnh giấy kết hôn, mà Trúc Tuế đã yêu cầu cô dọn qua ở chung.
Tống Chân nhất thời không biết nói cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-cap-tren-cua-vo-truoc-can-ba-danh-dau/1013926/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.