Thời điểm Trúc Tuế bước ra từ đơn vị, trên tay cô ấy cầm theo một túi văn kiện.
Cô ấy vốn muốn cấp trên Vưu đội trưởng cho một cái công đạo, sự việc lại trở thành trò hề. Cô ấy chỉ đành cười trừ, lắc đầu. Thật không thể tưởng tượng được sẽ có một ngày chính cô ấy có thể cảm nhận được loại tâm tình vi diệu này.
Đi không được mấy bước, chưa kịp yên, điện thoại lại reo lên.
"Vưu đội trưởng, còn có chuyện gì chưa nói xong sao?" Trúc Tuế biết còn cố hỏi.
Cấp trên có khúc mắc với Trúc Tuế, chỉ dặn dò nói, "Nhiệm vụ này, cô cứ ngẫm lại cho kỹ. Nếu thật sự tính đi, thì ngàn vạn lần đừng mang theo cảm xúc cá nhân......"
"Chuyện này còn có thể tính lại được sao?"
"Đương nhiên, về nguyên tắc ở chỗ chúng ta, cô chính là người thích hợp nhất. Hơn nữa cô lại có chiến công hạng nhất, làm xong chuyện liền có thể đề bạt để thăng chức nhanh hơn......"
Trúc Tuế: "Kỳ thật, đối với chuyện thăng chức, tôi không vội. Năm nay tôi mới chỉ hai mươi hai tuổi, vẫn còn trẻ...Vưu đội trưởng, tôi muốn thương lượng một chút được không? Mỗi lần lập công đều thăng cấp quân hàm, sẽ rất mau lên được cấp cao, lần sau có thể tăng thêm tiền lương không?"
Bên kia bất đắc dĩ, phản bác: "Thăng quân hàm không vội, nhưng muốn tăng tiền lương...... Trúc nhị tiểu thư cô thiếu chút tiền ấy sao?"
"Thiếu...... Là thiếu không nhiều, nhưng qua vài lần thăng quân hàm, tôi cũng không thấy anh thực sự muốn đề bạt tôi!"
"......"
Cái này không cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-cap-tren-cua-vo-truoc-can-ba-danh-dau/1013922/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.