Ở bên trong ngửi được một tràng mùi hương, mới đầu Trúc Tuế chỉ hơi nghi hoặc, thấp thoáng, mùi thơm càng ngày càng không rõ, phảng phất như có như không. Sau khi xác định lại, chân mày của cô ấy chau chặt, cảm xúc đầu tiên của cô ấy là buồn bực.
Quá tội lỗi.
Vào thời điểm này tại đây tụ hợp đủ loại AO, quả thực......
Đây không phải là tự đem bản thân ra đùa bỡn sao!
Omega cấp bậc cao, lại vừa phân hóa, thật sự rất yếu ớt.
Khó chịu, thực sự rất khó chịu. Bởi vì chỉ là đánh dấu tạm thời, trước tiên cô ấy có thể cảm nhận được gánh nặng của đối phương, gánh nặng này sẽ lại rơi xuống trên người của cô......
Hơn nữa, hôm nay ở hội trường lại có nhiều AO tới như vậy, cô ấy cũng không thể dùng vũ lực được.
Cùng Vinh Thanh Sơn nói một tiếng, Trúc Tuế lần theo mùi hương đi tìm.
Đến trước vườn hoa nhỏ, Trúc Tuế cũng tìm được đối tượng lấy mẫu. Sau đó, cô ấy lại biết được Tống Chân đã rời đi, lại vội vàng chạy theo......Tận cho đến nửa đường, cô ấy mới gặp được đối phương, Trúc Tuế còn chưa kịp chào hỏi, cô ấy đã thấy cô đang hoảng loạn đến mức đâm sầm vào trong lồng ngực cô ấy.
Chỉ tiếp xúc ngắn ngủi như vậy mà mùi hương cam quýt xung quanh hơi thở của Trúc Tuế đã nồng đậm tới khó tả.
......
"Chị thấy tôi đoán có đúng hay không?"
Trúc Tuế chọn nói lời dễ nghe. Nhưng ở nơi Tống Chân nhìn không thấy, trên mặt Trúc Tuế lại không mảy may ý cười, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-cap-tren-cua-vo-truoc-can-ba-danh-dau/1013921/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.