"Anh đứng lên được á???" Đường Uông nháy mắt đứng phắt dậy, cậu quay sang ngẩng mặt lên để nhìn đối phương. 
Từng khung cảnh tiếp xúc với Châu Giang Hành vụt ngang qua trí óc, cuối cùng dừng lại ở người đàn ông đang đứng trước mặt. 
"Cũng đi đứng được bình thường..." Châu Giang Hành tiến lên một bước, khoảng cách giữa hai người giờ đây chỉ bằng một nắm tay. 
Trước đây cậu không hề nhận thấy, cho đến khi Châu Giang Hành đứng dậy và áp sát mình, Đường Uông mới thật sự cảm nhận được khí thế áp đảo của người đàn ông trước mặt, Đường Uông chỉ muốn lùi lại theo bản năng. 
Nhưng cậu lại quên mất mình đang đứng cạnh rìa giường, làm gì còn đường nào để lui, vừa lùi về sau một bước, chân cậu đá trúng cạnh giường, Đường Uông mất thăng bằng, bật ngửa té ra sau. 
Sau lưng là giường ngủ nên có ngã cũng không đau, ngặt nỗi lúc này Đường Uông lại đang mang thai, may mà Châu Giang Hành nhanh tay lẹ mắt, phản ứng lại cực nhanh, anh nhào tới ôm eo Đường Uông rồi kéo cậu vào lòng, cẩn thận che chắn trong ngực. 
Châu Giang Hành vẫn chưa thay quần áo tình nguyện viên, Đường Uông có thể ngửi thấy mùi thuốc Đông y pha lẫn vị chua ngọt của ô mai, cách một lớp vải áo, vành tai cậu nóng ran, cơ thể bị đè nóng bỏng. Nhịp đập đối phương liên hồi mạnh mẽ, cậu còn cảm nhận được tiếng tim đập mỗi lúc một nhanh theo từng nhịp thở nặng nề của bản thân. 
Trong phút chốc, Đường Uông như quên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-cam-sung-toi-mang-thai-con-cua-boss/2118122/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.