Gần năm giờ chiều, Tạ Thành nằm xải tay trên băng ghế dài ở công viên, bộ dạng uể oải nhìn lên trời, than: "Sáng đến giờ chẳng tìm thấy người nào cả, toàn là thấy mấy con quỷ không à. Giết chúng nó mệt thấy mịa".
Lần đầu giết con quỷ đói là bằng cục đá, bây giờ giết quỷ đói bằng cây gậy sắc, cảm giác ban đầu hơi nhát tay nhưng giết số lượng nhiều cảm thấy hưng phấn vô cùng. Giờ xong xuôi thì thấy mệt mỏi rã rời ra.
Tạ Anh đang lau máu trên gậy bóng chày, nói: "Em thấy chúng ta nên di chuyển sang thành phố khác xem sao, ở thành phố chúng ta không còn ai..".
Đột nhiên cậu chợt nhớ điều gì đó: "Có một nơi mà sáng tới giờ hai anh em mình chưa đến".
Anh nằm vắt chéo chân, nhắm mắt: "Nơi nào? Đi hết rồi mà".
"Học viện salon tóc chỗ anh làm việc".
Đứng dậy vắt gậy lên vai, cậu nói: "Chúng ta bỏ quên mất nơi đó, đi thôi anh".
Tạ Thành: "Khò khò".
Anh đã ngủ mất tiêu rồi, tiếng ngáy rất to, dường như nãy giờ không nghe thấy cậu nói gì.
Tạ Anh: "......".
Bước đến, từ trên nhìn xuống ngắm nhìn dung nhan đang ngủ say dưới ghế, vẻ mặt đăm chiêu, nhếch mép. Cậu khụy một chân xuống đưa tay vuốt ve gương mặt anh, ngón tay thon dài vân vê đôi môi hồng hào mộng đào. Con ngươi cậu bỗng nhiên lóe lên ánh sắc đỏ thẫm, nhướng người đầu cậu liền kề sát đầu anh, chỉ thiếu một chút là môi chạm môi.
Tạ Thành cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-cam-sung-toi-lien-bi-quy-deo-bam/2717933/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.