Hắn có ngoại hình vừa nhìn đã thấy cuốn đến mãnh liệt, ngũ quan rõ ràng tinh xảo tựa như người trong tranh bước ra. Gương mặt đến thân hình hắn hoàn toàn giống hệt Thanh Phi Hưng, chỉ có mái tóc được chải chuốt gọn gàng, ăn mặc đàng hoàng lịch sự.
Hắn là em trai song sinh của Thanh Phi Hưng- Thanh Phi Huy.
Nhìn đám người đi cùng hắn, Tần Nhĩ liền biết bọn chúng đến đây chủ yếu là vì Thủy Ngư Hoa. Vị pháp sư kia ắt hẳn cùng bọn chúng một phe làm chuyện xấu đi cướp đồ.
Biết thì biết nhưng y không dám động vào Thanh Phi Huy, sợ họa của mình vạ lay Thanh Phi Hưng.
"Ô hô, mày mất tích hơn hai tháng nay thì ra là ở cùng tên người hầu này trên cái núi quỷ khốn kiếp này". Thanh Phi Huy đi đến trước mặt anh với điệu bộ khinh thường chán ghét chẳng muốn nhìn mặt anh thêm một chút nào, đối với hắn thật buồn nôn.
Đúng là vẻ bề ngoài không nói lên bên trong con người, cái mặt đẹp nhưng nhân cách thối nát. Hai người là hai anh em ruột cùng mẹ cùng cha thế nhưng một kẻ ngang ngược từ bé được nuông chiều quá độ, một người lại bị bỏ mặc ngay lúc sinh ra.
Hắn chỉ tay vào mặt anh, chua chát nói: "Bà già cứ tưởng mày trốn ra ngoài rồi chết bời chết bụi ở đâu rồi".
"Còn ông già...". Nhắc đến lão gia họ Thanh Phi, hắn giận dữ trừng mắt túm cổ anh kéo sát lại.
"Đm lão còn cho rằng tao đã thả mày ra ngoài, mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-cam-sung-toi-lien-bi-quy-deo-bam/2717888/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.