Sắc mặt Hạ Hàn xám ngoét tựa hồ vừa nhìn thấy thứ kinh khủng không thể thốt thành lời. Cậu ta run rẩy ú ớ, dù Trình Ti có an ủi kiểu gì thì cậu ta cũng không chịu ngừng vò đầu chính mình.
Trình Ti ôm cậu ta xoa đầu: "Đừng sợ, cậu nói đi tôi sẽ giúp cậu".
Ngẩng đầu, trong mắt cậu ta mọi vật bỗng bị sắc xám loang ra như mực đen cùng nước đổ xuống tờ giấy trắng. Mấy người đứng ngoài cửa đột ngột nhòa đi như cậu ta là người bị cận không đeo kính. Trình Ti dần trong suốt như biến mất.
"Hù!".
"Aaa!!!".
Một cái đầu bù xù tóc tai trong đóm nhòa vương cái cổ dài ngoằng tái nhợt chằng chịt tơ máu đến trước mặt cậu ta. Con mắt trắng dã thâm xì sau lớp tóc bùi nhùi trừng chăm chăm, máu tanh cùng mấy con dòi nhiễu nhão xuống sàn gỗ, nó không có hàm dưới.
Cảnh tượng kinh tởm trước mặt không ngừng khiến Hạ Hàn buồn nôn, nhưng cơn kinh hoàng ám ảnh nhất lấn áp hơn. Cậu ta cứng người, nó dần dí cái mặt sát vào mặt cậu ta.
"Aaa!!! Đừng mà! Cút!!!".
"Hạ Hàn!".
Âm giọng quen thuộc hét lên bên tai, Hạ Hàn như bừng tỉnh khỏi ảo giác. Cậu ta thở hồng hộc nhận ra có người đang siết tay mình, nhìn lên thì thấy là Tạ Thành. Anh nhíu mày khẽ đổ mồ hôi lạnh nhìn cậu thiếu niên, thấy cậu ta đã bình tĩnh anh mới thở dài buông tay rồi tạo khoảng cách với cậu ta. Trình Ti lúng túng vì những động tác quái gỡ của Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-cam-sung-toi-lien-bi-quy-deo-bam/2717795/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.