Nhìn qua nhìn lại thì thấy thiếu mất một người, Tạ Thành lại lia mắt một lần nữa tìm kiếm Bách Hổ và tiểu Vương. Nhận lại là dấu chấm hỏi, mấy đĩa đồ ăn trên bàn ông Bách còn nguyên chưa động đũa vào, có lẽ ông cũng cảm nhận điều gì đó. Nhưng biến mất một cách đột ngột như thế này chẳng phải kỳ lạ rồi sao?
Bất chợt anh chạy ra ngoài trong hoang mang của mọi người.
Lúc lướt qua A Ta, một cảm giác ớn lạnh bám vào anh sau đó liền tan biến, Tạ Thành rùng mình đứng giữa sân trước cửa Tố Tâm Đường.
"Gâu gâu".
Tiểu Vương chạy đến vẫy đuôi với anh, Tạ Thành nhìn nó bỗng nhìn thấy Bách Hổ đang đứng ngẩng nhìn cây đa chìm trong sắc vàng của đèn lồng gần đó. Anh thở phào, nhưng mà...
Không chỉ Bách Hổ đang đứng mà anh còn thấy trên cành cây đang có ai đó, Tạ Thành tò mò chân không tự chủ được mà bước đến, gần tới cạnh ông Bách thì đột nhiên bị một lực kéo mạnh khiến anh ngã ra đằng sau, lưng đụng vào bờ ngực rắn chắc.
Bách Hổ cảm nhận phía sau mình đã có nhiều người đi đến bèn lui khỏi cây đa.
Âm thanh Lưu Vũ thì thầm bên tai anh: "Cậu đừng đến gần cái cây này".
Từng sợi râu của cây đã rủ xuống như mái tóc thưa đang che chắn khuyết điểm, nhưng lại có gì đó u ám ựa hồ toát ra âm khí nặng nề khiến người ta rùng rợn. Nhìn lên trên cành, bóng người vừa nãy đã biến mất từ khi nào không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-cam-sung-toi-lien-bi-quy-deo-bam/2717792/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.