Ban ngày trôi qua rất nhanh, trời lại tối, màn đêm một khi buông xuống tựa hồ sẽ không bao giờ sáng. Ánh trăng vốn không được sáng bị mây đen kéo đến che khuất càng thêm u tịch, ám xuống Tịnh Tâm Tự một sắc màu âm dị, làm con người ta cảm thấy rùng rợn.
Rõ ràng khi trời sáng, nơi này đẹp đẽ như tiên cảnh, tựa hồ ảo ảnh sẽ xuất hiện vài vị thần tiên bay lượn cưỡi mây mà đi. Thế nhưng khi hoàng hôn vừa buông, sắc cảnh mỹ quang liền biến mất, cứ như bóng đèn sáng rực rỡ muôn màu đột ngột bị một tấm vải màu đen dày cọm trùm lại.
Nhóm người vừa bước xuống bậc thang cuối cùng của suối nước nóng Khiết, đồng thời A Tu và A Ta xuất hiện.
"Các thí chủ đã thoải mái sau một ngày dài mệt mỏi nhỉ? Giờ chúng tôi sẽ dẫn các thí chủ về phòng ngủ".
Tạ Anh mắng thầm: "Mấy tên điên này, ngủ còn phải tiễn đến nơi sao?".
Trình Ti bên cạnh nghe thấy, nói: "Theo tôi thấy bọn họ ngăn chúng ta đi làm nhiệm vụ đấy, thông thường trên đường đi làm nhiệm vụ sẽ xuất hiện mấy chướng ngại vặt, ngoài ma quỷ ra còn có mấy tên nhân vật cốt truyện chặn chúng ta".
Tạ Anh không mấy bất ngờ, đối với cậu mà nói cho dù là ma quỷ hay bất kỳ tên nào ngán đường cố tình tấn công, cậu sẽ không để yên.
Định đi lên nói chuyện rõ ràng chợt khựng lại, Mặc Quang bên trong Tạ Anh đang nhìn thấy Phương Ngọc Ly sau lưng mình luôn có ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-cam-sung-toi-lien-bi-quy-deo-bam/2717789/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.