Đoàng!
Tia sét vàng rực đánh ngang trời, tựa như con rồng đang nổi giận phi vút qua tầng mây xé tan màn đêm.
Ánh đèn pin quơ loạn ở cuối dãy hành lang, có hai bóng đen in trên vách tường dán giấy đỏ. Hạ Hàn run sợ cầm đèn pin đến nỗi muốn rớt xuống đất. Cây đèn bị cộng hưởng bởi bàn tay đang rung khiến ánh sáng nhảy loạn. Lưu Vũ đi đằng trước cảm thấy nhức đầu, quay lại lạnh lùng lườm cậu ta.
"Tắt đèn đi".
Nếu nói ma quỷ đối với Hạ Hàn là nỗi ám ảnh kinh hoàng thì người đàn ông phía trước chính là lưỡi kéo đang chỉa thẳng mặt cậu ta. Đáng sợ gấp đôi ma quỷ.
Cốp.
Đèn pin rơi xuống tạo âm vg lớn giữa không gian tĩnh mịch.
"Tôi, tôi xin lỗi". Hạ Hàn luống cuống nhặt đèn pin lên ngay lập tức tắt đi.
Cậu ta rất sợ bóng tối, nếu không có ánh sáng dẫn dắt cậu ta sẽ khóc tại chỗ. Không biết có phải từ khi dính vào thế giới lời nguyền đã giúp cậu ta giảm chết nhát đi vài phần không. Mà hiện tại chỉ là hơi sợ chứ không quá mức bấn loạn như con cầy sắp bị đem đi nướng.
Sau khi Tạ Thành bị nhốt trong căn phòng ấy, một hố đen vô tận xuất hiện dần hóa to lớn bao trùm lấy không gian hành lang. Hai người chạy xuống tầng dưới không kịp nên bị hút vào hố đen đi qua chiều không gian khác. Chẳng biết cả hai đang ở chỗ nào, nhưng nơi này không giống chùa Tịnh Tâm mà giống nhà ở hơn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-cam-sung-toi-lien-bi-quy-deo-bam/2717773/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.