Cánh cổng tự động mở, tựa hồ hân hoan đón chào những vị khách không mời mà đến.
Tích tách.
Cùng lúc ấy mưa cũng bắt đầu rơi, từ lâm râm thành trút ầm xuống. Nhóm người nhanh chống chạy vào trong đứng dưới hiên trú mưa.
"Tự nhiên giữa đường xuất hiện căn nhà đẹp đẽ này, không biết liệu có phải ma quỷ dẫn dắt không?". Hoài Nghi bỗng hỏi.
Trình Ti nhìn lên đám mây đen trên trời, cười nói: "Anh nói đúng rồi đó, ở thế giới lời nguyền không bị ma quỷ trêu thì còn là gì nữa?".
Rồi cậu ta quay qua hỏi: "Mạng kê mọi người còn bao nhiêu đường gạch sinh mệnh vậy?".
Hạ Hàn và Hoài Nghi lấy miếng giấy sinh mạng của mình ra, Hoài Nghi nói trước: "Hết rồi".
Hạ Hàn nói: "Tôi cũng không còn đường nào".
Hai người đã sử dụng hết đường sinh mạng của miếng mạng kê cho lần bị tượng phật đạp chết khi trước. Cũng có nghĩa là từ nay bọn họ phải đương đầu với tử thần trong nỗi bất an. Bởi sẽ chẳng còn bất cứ cơ hội sống nào trở lại.
Trình Ti như suy tư gì đó, cậu ta lia mắt qua Lưu Vũ đang lò rò ổ khóa trước cửa. Hỏi: "Vậy anh Vũ còn bao nhiêu đường gạch?".
Hắn lạnh giọng hỏi lại: "Quan trọng sao?".
"Hả..? Ý anh là sao?".
Lưu Vũ không thèm quay đầu nhìn lấy cậu ta một cái: "Nếu cậu có cái ý nghĩ lấy cắp mạng kê của người khác tốt nhất nên bỏ đi".
Hạ Hàn và Hoài Nghi đồng loạt nhìn về phía cậu ta. Hà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-cam-sung-toi-lien-bi-quy-deo-bam/2717771/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.