Cơ thể Vưu Hạo Vũ dần nhạt đi trong ánh sáng. Cuối cùng hóa thành hạt bụi long lanh, theo gió bay đi. Tay Đỗ Hữu còn đang ở tư thế nắm. Nhưng người đứng cạnh anh vừa nãy đã biến mất, hòa vào màn đêm vô tận.
Hệ thống lau mồ hôi: 【 người đầu tiên truyền đi thành công, ký chủ! 】
Đỗ Hữu im lặng bỏ tay xuống, quay đầu nhìn về phía Ryan. Từ lúc bắt đầu cho tới bây giờ Ryan không nói lời nào, thấy Đỗ Hữu nhìn mình, lỗ tai khẽ run, một nụ cười hiện trên mặt.
"Đến phiên ta sao?"
Đỗ Hữu gật đầu, giơ tay ra về phía y. Ryan lập tức đi tới, đưa tay ra nắm lấy một cách trịnh trọng. Giống như vừa nãy, ánh sáng lại chiếu ra, xuyên thấu qua lòng bàn tay, truyền tới người sói trên.
Da Ryan vốn dĩ rất trắng, lại thêm một mái tóc bạc xinh đẹp, giờ phút này y được luồng sáng bao phủ, cả người y sáng đến mức khiến người ta không thể nhìn.
Hai người đều không nói chuyện. Vào lúc thân hình Ryan dần dần biến nhạt đi, y rốt cuộc mới hỏi:
"Vợ không thể trở về với ta sao?"
Đỗ Hữu không nói gì.
Đáp án từ lúc bắt đầu đã rất rõ ràng. Hồi nãy Ryan thấy biến hóa giữa Đỗ Hữu và người kia, y liền biết mình không chỗ chen vào giữa hai người.
Ryan bất giác thở mạnh một hơi dài.
Y đường đường là thủ lĩnh một tộc, theo đuổi người ta nửa năm, vậy mà lại bại dưới tay một con người hèn kém, nhỏ yếu.
"Quê hương ta tuy không phồn hoa như ở đây."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-bat-choi-tinh-nhieu-tay-toi-bo-chay/1323678/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.