Nghe thấy lời này, Đỗ Hữu hơi bất ngờ.
"Gì cơ?"
Nhưng Tần Qua không trả lời nghi hoặc của Đỗ Hữu, trước khi anh có phản ứng lớn hơn thì bỏ tay xuống, đứng dậy. Sau đó cầm lấy cái lược trên bàn, để trong tay xoa một chút rồi vén tóc Đỗ Hữu lên. Chốc lát sau đã tạo hình xong.
"Được rồi."
Khuôn mặt Tần Qua trở lại vẻ bình tĩnh như trước nay, hoàn toàn chẳng còn nhìn thấy sự sơ suất khi nãy. Như thể người ôm chặt Đỗ Hữu vừa rồi là một người khác. Cậu đi đến trước mặt Đỗ Hữu, giúp anh thắt cà vạt chặt hơn, "Tài xế hẳn là tới rồi, đi thôi anh."
Nói rồi lui về phía sau một bước, chừa ra một khoảng cho Đỗ Hữu. Đỗ Hữu ngẩng đầu, nhìn về phía Tần Qua. Thấy nụ cười của đối phương không có gì khác thường.
"……"
Anh đứng lên đi ra cửa.
Lúc mới gặp, Đỗ Hữu cảm thấy Tần Qua là một người rất kỳ quái. Nhưng dần dần, sau khi khôi phục ký ức rồi anh cũng hiểu được một ít chuyện. Trước đó anh cho rằng mình rất hiểu Tần Qua. Nhưng đến bây giờ mới phát hiện anh hoàn toàn không hiểu cậu.
"Tik tik."
Tiếng chuông điện thoài vang lên lần thứ hai. Là tin nhắn của trợ lý Tiêu, nói đã tới dưới lầu rồi.
Tần Qua đi phía trước anh, cậu đưa tay mở cửa. Mới vừa đi ra liền thấy một bóng người ngồi xổm trước cửa. Thấy cửa mở, lập tức nhảy lên.
"Vợ ơi!"
Ryan như thể không nhìn thấy người trước mặt. Tầm mắt nóng cháy lướt qua Tần Qua, rồi dừng lại trên người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-bat-choi-tinh-nhieu-tay-toi-bo-chay/1323658/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.