Đối với người thú mà nói, sức mạnh của bản thân rất quan trọng. Nhưng bên cạnh đó bọn họ cũng rất để ý vẻ ngoài. Đương nhiên không phải chỉ có mặt đẹp. Mà còn phải có một cái thân xứng với khí chất nữa—— cơ bắp xinh đẹp, khí thế vua chúa, da lông sáng đẹp.
Ryan có thể trở thành thủ lĩnh bộ lạc, không chỉ dựa vào sức mạnh khiến ai ai cũng sợ, mà còn vì lông tóc của hắn đẹp nhất trong toàn tộc.
Đỗ Hữu vừa chịu đả kích còn chưa kịp hoàn hồn. Thấy cái đầu kia đưa lại gần thì theo bản năng giơ tay lên. Mà chưa kịp làm gì thì tay đã bị bắt lấy.
"Anh, lỗ tai tên này toàn virus thôi." Tần Qua mỉm cười nói: "Hay là xẻo đi."
Nghe vậy, Ryan trừng lại Tần Qua.
Lại là cái tên đáng ghét này.
Mỗi khi hắn có chuyện tốt thì tên này lại ra phá đám. Hai mắt Ryan hơi trừng, lỗ tai dựng thẳng lên, trong cổ họng phát ra tiếng gầm nhẹ.
Tần Qua nhìn người sói, ánh mắt lạnh băng. Lúc này dì đeo tạp dề, đi từ phòng bếp ra, "Cậu chủ, ăn cơm!"
Thấy người ra bất ngờ. Đỗ Hữu chỉ kịp ấn đầu Ryan xuống sô pha. Bàn tay đè lên hai lỗ tai dựng thẳng của người sói. Sau đó giống như không có chuyện gì mà nói với dì giúp việc: "Đến ngay đây."
Dì cười nhoẻn, xoay người vào phòng bếp chuẩn bị bưng thức ăn lên. Trong lòng không khỏi cảm thán, tuy cậu Đỗ quản lý công ty rất to, tính tình nhiều lúc lạnh nhạt, nhưng lúc ở chung với bạn bè thì lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-bat-choi-tinh-nhieu-tay-toi-bo-chay/1323645/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.