Buổi thử vai cho phim điện ảnh kết thúc.
Trong phòng họp, ánh đèn hơi tối. Máy chiếu gắn trên màn sân khấu đang chiếu một video, một người trẻ tuổi đang đứng trên sân khấu biểu diễn.
Có lẽ là do thói quen màn ảnh, động tác ngữ điệu rất thành thạo, gần như không chỗ nào bị lỗi. Nếu cho thầy dạy ở trường chấm điểm, nhất định điểm sẽ từ 90 trở lên.
Không có điểm trừ. Nhưng vấn đề là, cũng không có điểm cộng.
Tổng đạo diễn cầm điều khiển từ xa, ấn dừng video. Quay đầu lại nhìn về phía đoàn đội của đạo diễn: "Đây là video cuối cùng?"
Giọng nghe là biết không mấy vừa lòng.
Bởi vì lần thử vai này người tới quá nhiều, nên phân ra mấy hội trường để tuyển chọn.
Đoàn đội của đạo diễn chia ra mấy tổ, phó đạo diễn là chủ, những người khác phụ trợ, cùng nhau tiến hành cho điểm. Sau đó, đưa những người cao điểm nhất trình cho tổng đạo diễn, để ông ra quyết định cuối cùng. Mà video của người trẻ tuổi vừa nãy chính là video chờ duyệt cuối cùng.
Các vai phụ nhỏ khác đã sớm chọn xong, chỉ có vai chính và vai ác là chậm chạp mãi cũng không chọn được người phù hợp.
Tổng đạo diễn từ trước đến nay luôn nghiêm khắc. Nghe thấy lời này, tất cả mọi người hai mặt nhìn nhau, không ai dám nói. Cuối cùng vẫn có một phó đạo diễn đánh bạo hỏi: "Đạo diễn Vương, đó là người cuối cùng rồi, vẫn không được?"
"Không được, rất không được!" Đạo diễn Vương đập cái điều khiển từ xa xuống mặt bàn, khiến nó lắc nhẹ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-bat-choi-tinh-nhieu-tay-toi-bo-chay/1323620/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.