Gần đây Thẩm Thần cảm thấy mình càng ngày càng kỳ lạ. Giây trước nói một câu, giây tiếp theo câu sau vả câu trước, thậm chí làm ra mấy hành động khác thường.
Phần cảm xúc quỷ dị này khiến Thẩm Thần không tài nào tập trung vào công việc được, cho dù bây giờ đang ở công ty, đầu óc hắn chỉ toàn xoay quanh Tiêu Điền Điền.
Hay là đi tìm bác sĩ tâm lý?
Thật ra trước kia hắn còn cười nhạo bạn tốt trong vòng đăng ký khám tâm lý định kỳ, cho rằng bọn họ không biết tiết chế, không biết tự điều tiết bản thân. Không nghĩ rằng chuyện này lại xảy ra trên người mình.
Hắn mệt mỏi xoa chỗ giữa mày, tầm mắt dừng lại ở núi công văn trên bàn làm việc.
Trong khoảng thời gian này quả thật Thẩm Thần khá ít quan tâm đến việc trong công ty. Nhớ ngày trước, tháp sinh hoạt của hắn luôn đặt công việc lên hàng đầu, mình thứ hai, sau mới là người yêu và gia đình. Nhưng bây giờ thì sao, tất cả tinh lực đều dồn hết lên người Tiêu Điền Điền. Ngày đêm thương nhớ, nhưng mỗi lần gặp thì loạn một cục, mệt lòng tới mức đêm cũng không ngủ được.
Bỗng nhiên, trong đầu nhảy ra một cái suy nghĩ - bởi vì yêu người ta nên mới khổ sở.
Ồ, ra vậy.
Nhưng mà nếu là lúc trước, Thẩm Thần nhất định sẽ cho đây là đúng. Lúc này lại cảm thấy hơi không khoẻ. Nghĩ hoài cũng không moi ra nguyên nhân, thở nhẹ một hơi, mở văn kiện ra bắt đầu làm việc.
Đúng lúc này, điện thoại vang lên.
Chỉ có bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bi-bat-choi-tinh-nhieu-tay-toi-bo-chay/1323619/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.