Chuyện như vậy đã từng xảy ra, chỉ là lúc đó bà cũng có nhúng tay vào, kết quả chuyện sau này lại càng nằm ngoài tầm kiểm soát. 
Bà mặc kệ chuyện của con trai vậy. 
Bên đây, sau khi Phó Thời Văn nghe hết mọi chuyện, anh cảm thấy như được thông suốt. 
Anh bị đυ.ng là do cứu vợ sao? 
Ừ, không hổ là anh. 
Vì cứu vợ mình, vết thương trên đầu cũng chỉ là huy chương mà thôi. 
Phó Thời Văn thấy Quý Kha cứ hết nhìn anh rồi lại nhìn đến băng vải đang quấn trên đầu mình, anh nhấp môi, chắc là vợ cảm động lắm nhỉ. 
Sau khi cảnh sát rời đi, phu nhân Lan cũng ra ngoài, trong phòng chỉ còn lại Phó Thời Văn và Quý Kha. 
Phó Thời Văn nhìn gương mặt xinh đẹp của Quý Kha, anh ho khan một tiếng, nói: “Đây là chuyện anh nên làm, em đừng quá cảm động.” 
Phó Thời Văn suy nghĩ một chút, cảm thấy nói như vậy cũng không đúng lắm: “Em cảm động cũng bình thường thôi, nếu được thì cảm động nhiều nhiều chút.” 
Sắc mặt Quý Kha bình tĩnh nhìn Phó Thời Văn: “Em muốn hỏi anh một chuyện.” 
“Chuyện gì?” Phó Thời Văn bị Quý Kha nhìn chằm chằm nên thấy hơi ngượng ngùng, trong lòng anh đang nghĩ xem Quý Kha muốn hỏi cái gì. 
Chẳng lẽ cậu định hỏi tại sao lúc ấy anh lại đẩy cậu ra ư? 
Phó Thời Văn cũng không nhớ rõ lắm. 
Quý Kha hỏi: “Tại sao anh không truy cứu trách nhiệm của An Trừng?” 
Nếu Phó Thời Văn nói anh chưa từng thích 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bach-nguyet-quang-tro-ve-the-than-roi-di/3448310/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.