“Cũng không có quan hệ gì hết dù sao, số lần tôi gặp cậu ta cũng không nhiều lắm.” 
Đôi mắt đen nhánh của Phó Thời Văn nhìn Qúy Kha, trong mắt hiện lên một chút ảm đạm. 
Ngay sau đó, khuôn mặt của Qúy Kha hơi cười lên một chút, mỉm cười với anh: “Vào trong đi, đừng đứng ở cửa nữa.” 
Thật sự đã rất lâu rồi, Phó Thời Văn chưa nhìn thấy cậu cười, anh nhìn khuôn mặt đang tươi cười của Lâm Du nên có chút ngây dại, nhưng vẫn nhanh chân bước vào phòng theo Lâm Du. 
Qúy Kha đi đến mép giường thì ngồi xuống, cậu hơi mấp máy môi: “Phó Thời Văn, thời gian vẫn còn sớm, anh có nghĩ chúng ta nên làm chuyện gì đó không?” 
Phó Thời Văn nhìn chằm chằm Qúy Kha, chớp chớp mắt. 
Làm chuyện gì đó? 
Ngón tay Qúy Kha đặt lên cúc áo sơ mi đầu tiên của cậu, tháo cúc ra, ngẩng đầu nhìn anh: “Anh không nghĩ đến sao?” 
Phó Thời Văn nhìn chằm chằm cúc áo sơ mi vừa cởi ra kia, phía bên trong lấp ló một vùng xương quai xanh xinh đẹp. Nhìn thấy vậy, hô hấp của anh như dừng lại mất mấy giây, 
Anh nghĩ, có lẽ anh đang nằm mơ. 
Nhưng mà, dù sao Phó Thời Văn cũng không phải là động vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới, bây giờ, anh có chút không rõ, Qúy Kha đang làm hành động gì. 
Cũng không hiểu nổi nguyên nhân Qúy Kha làm hành động kia. 
Qúy Kha cúi đầu, ngón tay trắng nõn lại tiếp tục mở nút ái, tiếp đó là đến quần. 
Cậu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bach-nguyet-quang-tro-ve-the-than-roi-di/3448293/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.