Quý Kha hét lên với anh ta, "Tôi chỉ cần biết tung tích của Tôn Bằng.
Vương Đống sao có thể trả lời cậu, "Cậu nhận nhầm người rồi, đừng đuổi tôi."
Bên cạnh sân bay có một công trình tòa nhà đang tu sửa, Vương Đống chạy giống như rất quen thuộc nơi này, sau khi đi vào, bóng dáng đã không thấy tăm hơi.
Lúc này công trường được thông báo là có bão nên trong tòa nhà gần như không có ai.
Quý Kha đi vòng quanh tòa nhà mấy lần nhưng không thấy một bóng người, đành để lạc mất Vương Đống.
Đang lúc cậu có hơi buồn bực thì bên ngoài đã vang lên tiếng sấm.
Gió càng ngày càng lớn.
Tựa như có thể thổi bay người.
Quý Kha lấy điện thoại ra, lượng pin còn lại không nhiều lắm, cậu thử gọi xe.
Nhưng mà đợi nửa ngày cũng không thấy có người nhận đơn.
Cơn bão sắp tới nên bây giờ Didi* cũng không nhận đơn.
*Didi: công ty cho gọi xe.
Cậu thử cố gắng đi bộ về, ai ngờ một nhận gió to thổi quá, suýt nữa thổi bay người cậu.
Quý Kha không mang dù, trên người đã ướt đẫm.
Lúc này, Quý Kha nhận được một cuộc điện thoại.
Điện thoại hiển thị: Phó Thời Văn.
Quý Kha do dự một lúc mới bắt máy.
"A Du, em còn ở sân bay à? Tôi để ông Ngô đi đón em, ông ta nói không thấy em."
Quý Kha lạnh đến mức run run, "Tôi không ở sân bay, ở bên cạnh sân bay."
"Em ở chỗ nào? Tôi bảo ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bach-nguyet-quang-tro-ve-the-than-roi-di/3448288/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.