Qúy Kha gật đầu.
Phó Thời Văn nhấc điện thoại và gọi cho bác Ngô.
Tắt điện thoại, Phó Thời Văn nói: “Hai mươi phút nữa ông ấy sẽ tới.”
Qúy Kha nhìn ra ngoài cửa sổ, trời đã tối dần lên một chút, cậu phải đợi thêm hai mươi phút nữa, cậu không biết phải nói gì với Phó Thời Văn.
Phó Thời Văn nhìn vào gương mặt của Qúy Kha. Một đôi mắt rất đẹp dưới tròng kính, chỗ tối chỗ sáng, khiến anh nhớ đến cậu bé mà anh nhìn thấy trên bãi biển ngày hôm đó.
Đôi mắt của cậu bé đó rất giống với đôi mắt của Lâm Du.
Phó Thời Văn thấp giọng cười: “A Du, đứa nhỏ đó là con của chúng ta, đúng không?”
Việc Phó Thời Văn đột ngột nhắc đến Qúy Nhuyễn Nhuyễn khiến Quý Kha hơi sợ hãi, cậu vẫn luôn sợ nếu Phó Thời Văn biết về sự tồn tại của Quý Nhuyễn Nhuyễn anh sẽ cướp Quý nhuyễn nhuyễn rời khỏi cậu.
“Quý Nhuyễn Nhuyễn là con của tôi.” Qúy Kha nói một cách cảnh giác.
“Đừng lo lắng, tôi sẽ không cướp đứa nhỏ đi.”
Phó Thời Văn cười nói: “Tôi biết đó là con của chúng ta, nó rất giống em, rất đáng yêu.”
Qúy Kha không muốn tiếp tục nói về chuyện này.
Ở bên Phó Thời Văn thêm một phút, dường như trong lòng sẽ có nhiều thay đổi, Qúy Kha đứng dậy nói: “Tôi đi xuống dưới chờ.”
“Hơn nữa, chúng ta sau này sẽ không gặp nhau.”
Nhìn bóng lưng dứt khoát của Qúy Kha, không biết tại sao, Phó Thời Văn đột nhiên có một nỗi sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bach-nguyet-quang-tro-ve-the-than-roi-di/3448287/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.