Vân Cẩm và Quý Kha trở về khách sạn, sau đó phát hiện có người đi theo bọn họ.
“Quý Kha, cậu có biết người kia không?” Vân Cẩm không khỏi có chút tò mò.
“Tôi không quen.”
Vân Cẩm và Quý Kha cùng nhau vào khách sạn, từ đầu đến cuối đều không hề nhìn Phó Thời Văn.
Phó Thời Văn nắm chặt tay.
“Phó tổng, chúng ta có nhận nhầm người hay không?”
Ông Ngô hoảng hốt, ông không rõ, liệu người đó lớn lên giống Lâm Du hay chính là Lâm Du đây.
Trên đời này, chắc không có ai giống hệt nhau đâu, đúng không?
Cách trang điểm cùng phong cách ăn mặc đều không giống nhua, tuy rằng lớn lên rất giống, nhưng mà, Lâm Du đã chết rồi mà.
“Không có.” Phó Thời văn rũ mắt xuống.
“Phó tổng, Lâm Du đã chết rồi, có lẽ do hai người lớn lên giống nhau thôi.” Ông Ngô không tin lại có chuyện chết đi sống lại.
“Em ấy không có chết.” Lâm Du cúi đầu nhìn chiếc nhẫn trên ngón tay áp út của mình, khóe miệng nhếch lên, lộ ra nụ cười.
“Em ấy chính là Lâm Du.”
Ông Ngô không có cách nào để phản bác, ông cũng cảm thấy rất giống, thực sự là rất giống.
Phó Thời Văn ghi nhớ tên khách sạn đó.
…….
Rất nhanh, Phó Thời Văn lập tức đã có được toàn bộ tài liệu về Lâm Du.
Lý Nguy mang tài liệu ra đến, nhưng mà, anh ta tự cảm thấy, sao người này trong tài liệu giống Lâm Du thế nhỉ.
Từ 5 năm trước, sau khi Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bach-nguyet-quang-tro-ve-the-than-roi-di/3448260/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.