“Chú ấy ở bên kia!” Quý Nhuyễn Nhuyễn quay về chỉ tay qua.
Quý Kha ngẩng đầu, tầm mắt nhìn theo hướng mà ngón tay của Quý Nhuyễn Nhuyễn chỉ.
Trong nháy mắt, cả người đều cứng lại.
Bóng dáng quen thuộc kia ——
Sao có thể là người đó?
“Chú ơi, con tìm được ba ba rồi!” Trong lòng ngực, Quý Nhuyễn Nhuyễn la lớn.
Quý Kha nhanh chóng cúi đầu.
Bên cạnh Maybach dừng lại có thêm một chiếc Bentley.
Bạch Việt run rẩy, khóe miệng nhả ra một hơi khói một bên cười: “Phó ca, nhóc con kia còn rất thích anh.”
Phó Thời Văn quay đầu lại nhìn lại, cậu nhóc trên đầu mang theo chiếc mũ lớn vừa vặn che khuất khuôn mặt của chàng thanh niên ở đằng sau.
Đáng tiếc là, Phó Thời Văn cũng không có hứng thú đi thăm dò cha của cậu nhóc ấy trông như thế nào.
Nếu cậu nhóc đã trở về an toàn, anh cũng nên về nhà.
Phó Thời Văn đứng lên.
“Phó ca, phải đi liền rồi à?”
Bạch Việt có thể ở chỗ này gặp được Phó Thời Văn, thật đúng là trùng hợp.
Mấy năm gần đây Bạch Việt phát triển rất tốt, công ty ngày càng lớn mạnh, tuy rằng so không lại Phó Thời Văn, nhưng cũng không phải như 5 năm trước là phú nhị đại vỏ rỗng mà ai cũng có thể nắn bóp.
Phó Thời Văn nhìn thoáng qua đồng hồ: “Ừ, tôi cần phải quay về.”
Nên trở về mua đồ ăn nấu cơm, A Du còn ở nhà chờ anh.
Bạch Việt ít nhiều cũng biết tật xấu của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bach-nguyet-quang-tro-ve-the-than-roi-di/3448258/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.