Về đến nhà, tắm rửa xong cũng đã gần mười giờ, Văn Ninh lên giường đi ngủ ngay. Nhưng trằn trọc mãi, tới tận một giờ sáng, bên ngoài đã yên tĩnh đến không thể yên tĩnh hơn mà cậu cũng không tài nào ngủ được. Bèn dậy mặc đồ, khoác thêm áo khoác rồi đóng cửa đi ra ngoài. Đây là lần đầu tiên mà Văn Ninh đi dạo đêm.
Đêm khuya rất lạnh, nhưng Văn Ninh như không hề cảm thấy gì, chỉ cầm điện thoại bật flash lặng lẽ đi dọc đường làng. May thay nay sương mù dày đặc, bằng không hễ cứ thấy ánh đèn là mấy con chó trong làng lại sủa inh ỏi.
Không biết qua bao lâu, Văn Ninh ngỡ ngàng nhận ra mình đã đi khá xa nhà, hơn nữa còn ở chỗ gần với mộ của Quý Hòa. Đang muốn quay lại, thì Văn Ninh bỗng nghe tiếng khóc rất thê lương cùng với tiếng động kì lạ như đào đất. Nghiêng đầu trông sang, bên kia sương mù nên không rõ lắm, Văn Ninh chỉ thấy có chút ánh sáng vàng mờ ảo hắt lên mấy ngọn cây, nếu không để ý thì rất khó thấy. Mặc dù không phải chưa từng thấy ma quỷ nhưng Văn Ninh vẫn cảm thấy sợ, cậu lập tức quay đầu định chạy đi. Thế nhưng phút chốc, cậu đổi ý, chẳng biết lá gan nào đã khiến cậu tắt flash rồi nhẹ bước chân lặng lẽ đi qua bên đó. Tới gần rồi, khi tầm nhìn không bị sương mù cản trở nữa, cậu sững sờ rồi bàng hoàng chạy vào trong.
“Dương?”
Quý Dương tay cầm cuốc, đang ra sức đào bới mộ anh trai mà chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-an-trai-ngot-toi-bi-quy-an-/3518275/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.